Mùa đông cứ thế qua đi, thú nhân tộc Dực Lang năm nay được no ấm, cùng không một ai phải mất đi, năm nay chính là thời kì thịnh vượng của tộc. Mùa xuân hoa nở, tất cả các loại cây đều đẩy mạnh sinh trưởng, sau hai tháng không được đặt chân lên núi, tôi cũng có chút nhớ nhung với khung cảnh nơi đây, bước vào con đường mòn quen thuộc, tôi bước thẳng hướng đến cây bụi cao mang về một ít măng, đi sâu vào chút mang về ít cà rốt, đang đứng trước đám cà rốt thì đột nhiên xuất hiện con mãng xà cao tầm 3 mét, nó còn có cánh nữa, ôi má ơi, loại quỷ gì đây a, tôi liên tục chọi mấy mục măng về phía nó, nó cứ tiến đến tiến đến từng chút một, thật điên mà, tôi lập tức biến về hình thú ứng chiến, gầm lên đầy giận dữ để ngăn con vật không nguồn gốc này lại, tiến đến đập cánh bay lên, dằn co qua lại làm hỗn loạn cả đám cà rốt, thân con mãng xà bây giờ đang quắn quanh thân tôi, tôi nhẹ nhàng không vùng vẫy, nó quắn dần quanh cổ, tôi chớp lấy thời cơ, hàm răng sắt nhọn của tôi cắm thẳng vào người nó kéo ra một mảng thịt lớn, làm nó chỉ biết róng một tiếng lớn, sao nó lực quắn cũng yếu dần, cơ hội đến tôi bắt đầu bung vòng vây, nhẹ nhàng thoát ra, đáp xuống đất, đứng trên cơ thể của xà khổng lồ, định cho nó một cú lấy mạng mang về, thì đột nhiên nó lại biến thành người, làm sao trong khu vực an toàn lại xuất hiện thứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-gap-phai-toc-truong-toc-duc-lang/2720727/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.