Chương trước
Chương sau
Mùa đông cứ thế qua đi, thú nhân tộc Dực Lang năm nay được no ấm, cùng không một ai phải mất đi, năm nay chính là thời kì thịnh vượng của tộc. Mùa xuân hoa nở, tất cả các loại cây đều đẩy mạnh sinh trưởng, sau hai tháng không được đặt chân lên núi, tôi cũng có chút nhớ nhung với khung cảnh nơi đây, bước vào con đường mòn quen thuộc, tôi bước thẳng hướng đến cây bụi cao mang về một ít măng, đi sâu vào chút mang về ít cà rốt, đang đứng trước đám cà rốt thì đột nhiên xuất hiện con mãng xà cao tầm 3 mét, nó còn có cánh nữa, ôi má ơi, loại quỷ gì đây a, tôi liên tục chọi mấy mục măng về phía nó, nó cứ tiến đến tiến đến từng chút một, thật điên mà, tôi lập tức biến về hình thú ứng chiến, gầm lên đầy giận dữ để ngăn con vật không nguồn gốc này lại, tiến đến đập cánh bay lên, dằn co qua lại làm hỗn loạn cả đám cà rốt, thân con mãng xà bây giờ đang quắn quanh thân tôi, tôi nhẹ nhàng không vùng vẫy, nó quắn dần quanh cổ, tôi chớp lấy thời cơ, hàm răng sắt nhọn của tôi cắm thẳng vào người nó kéo ra một mảng thịt lớn, làm nó chỉ biết róng một tiếng lớn, sao nó lực quắn cũng yếu dần, cơ hội đến tôi bắt đầu bung vòng vây, nhẹ nhàng thoát ra, đáp xuống đất, đứng trên cơ thể của xà khổng lồ, định cho nó một cú lấy mạng mang về, thì đột nhiên nó lại biến thành người, làm sao trong khu vực an toàn lại xuất hiện thứ quỷ dị như thế, nó cũng là thú nhân sao, đang mãi suy nghĩ đột nhiên nghe được sau lưng có nhiều bước chân dồn dập, tôi quay lại đã thấy Phong cùng một người lạ mặt dẫn đoàn người đến phía này, sau khi tiến đến Phong thì bận quan tâm tôi còn người lạ mặt kia chạy đến ôm người đàn ông nằm dưới đất lên, nghe nói một hồi mới biết được, người này là người kế nhiêm tộc trưởng của tộc Dực Xà, nghe là thấy cấn cấn rồi nha, tôi vậy mà làm người ta trọng thương. Mang người đang ngất đi ấy về nhà tôi, vì nhà tôi là ngôi nhà gần nhất ở đây, tư tế cũng đã đến nhà tôi chờ sẵn, đặt người lên giường chỉ thấy tư tế đã dùng nước muối sát trùng vết thương, đâm sẵn một ít loại cây cầm máu cho vết thương, sau đó là băng bó, người trên giường hình như cũng cảm nhận sự đau đớn, đôi mài từ lâu đã nhíu lại, nhưng cơ thể vẫn bất động để mọi người băng bó vết thương, suy đi nghĩ lại tôi cũng thật độc ác nha, ra tay nặng như thế, nhưng nào có thể trách tôi được, đúng không.

Đau đớn qua đi, ta tưởng mình đi gặp ông bà sớm rồi chứ, nhìn xa cứ ngỡ là giống cái dễ thương đáng yêu a, gương mặt hoàn mỹ như thế, vì sao lại là giống đực a, dù biết là giống đực nhưng cũng chỉ định chọc một chút, ai không biết thú nhân chúng ta đều có cánh a, vì sao lại ra tay với ta như thế, cắn một cái khiến ta chở tay không kịp, đau đớn lan ra khiến cơ thể ta không thể cử động, chỉ kịp biến về hình người, nếu không con người phía trước sẽ xử ta rồi cũng nên. Ta tỉnh lại cũng là giờ chiều, đánh thức ta chính là mùi thơm khó tả, nhìn ra phía cửa đã thấy tên nhóc hồi sáng hạ sát ta mang vào, đúng là đẹp thiệt mà, ta nào có đùa, đến giường thấy ta đã tỉnh, người đó liền lên tiếng.

“ Ngươi đã tỉnh! Để ta đỡ ngươi dậy, ăn chút cháo vào rồi còn uống thuốc”

“ Ngươi vì sao lúc trưa lại muốn giết ta?”

“ Ta mới không có ý giết ngươi, tại ngươi muốn tấn công ta, ta chỉ phản kháng thôi, đột nhiên lại biến thân trong khu an toàn, ngươi mới là người chán sống”

“ Nhưng ta chỉ định chọc chơi thôi, đâu có ý định hại ai”

“ Không hại? người bình thường sẽ đứng tim chết không chừng, ở đó mà không hại”

“ Được rồi, ta ăn đây, không cãi với ngươi nữa”

Bây giờ sức cầm tô cháo cũng không nổi, nói chi là ăn, ta mang ánh mắt đáng thương của mình, nhìn lấy nhìn để người kia, cuối cùng người ta cũng nhận ra, bước đến ngồi cạnh giường đút ta từng muỗng từng muỗng, mùi vị đúng là không tệ, rất bắt miệng, vừa ăn ta vừa cùng hắn trò chuyện.

“ Ngươi tên là gì?”

“ Ta là Vấn Thiên, còn ngươi?”

“ Ta là Ôn Nhuận, tân tộc trưởng tộc Dực Xà”

“ Vì sao lại đến đây?”

“ Ta đến vì chuyện muốn liên hôn với tộc Dực Lang các ngươi đấy”

“ Liên hôn cùng ai?”

“ Thì cùng người được ta chỉ định”

“ Vậy ngươi đã tìm được chưa?”

“ Hôm qua thì chưa, nhưng hôm nay đã có rồi”

“ Vậy tốt mau khỏi bệnh rồi rước người về đi, nhà ta cũng không chứa nổi ngươi”

Vừa phục vụ tiểu tổ tông tôi làm bị thương xong, bước ra ngoài đã gặp Phong vừa đến, tôi nói người đã tỉnh, kêu Phong vào trong nhìn một chút, tôi mang bát ra sau nhà rửa. Sau nửa tiếng đồng hồ, tên nhà tôi cũng bước ra, nhưng gương mặt đen hơn đáy nồi này là sao a, chỉ thấy người đấy bước lại nắm lấy tay tôi kéo một mạch về nhà hắn, không nói không rằng kéo tôi vào nhà, đóng cửa khóa trái cẩn thận, vừa quay vào gương mặt đã thay đổi, ủy khuất gì a, ta còn chưa làm gì, chỉ thấy người kia thấy giọng hỏi.

“ Em cùng tên kia quen biết từ khi nào?”

“ Em có quen gì hắn ta, mới hồi sáng làm người ta bị thương đến giờ đấy, có chuyện gì sao”

“ Hắn đòi rước em về tộc Dực Xà đấy, xem hắn có đáng chết không, nếu hắn không là tộc trưởng thì ta đã xử đẹp hắn, chứ không để hắn mắt lớn mắt nhỏ với ta đâu, còn định dành người thương của ta”

“ Hắn định lấy em, em không có làm gì cả đấy, với lại em còn là giống đực a, hắn cũng biết mà”

“ Hắn nói với ta, vừa nhìn liền thích em, thích cả tính cách của em, cho dù em là giống đực hắn cũng nguyện ý”

Tôi vừa định nói nữa, thì anh ấy đã đem đầu chôn vào hỗm cổ, cọ tới cọ lui, tôi nhẹ nhàng vuốt ve tắm lưng to lớn bên cạnh, môi tôi nhẹ nhàng đặt lên tóc người yêu, cảm nhận đôi môi bên dưới đang không ngừng hoạt động, kéo người lên giường, chúng tôi chính là lăn giường đúng nghĩa bóng lẫn nghĩa đen. Năm nay là vận đào hoa của tôi hay sao a, mới đầu năm đầu tháng mà lại gặp vấn đề gì không biết, tên kia đúng là điên rồi, dám nói thẳng mặt người tôi yêu như thế, về đến nơi tôi phải thông báo cho tư tế biết chuyện, kéo tên điên kia ra khỏi nhà.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.