“Hai vị điện hạ,” Sau khi tự mình trải qua uy hiếp và thể hội lực lượng bất khả tư nghị của hai người, các vương giả đều buông xuống ngạo mạn cùng uy nghiêm, thái độ đối với Fei và Iallophil trở nên mười hai vạn phần tôn kính, “Chúng ta đã được thể nghiệm lực lượng của hai vị điện hạ, đó quả thật là loại lực lượng vĩ đại, có thể gọi là kỳ tích.” Người nói chuyện mở đầu bằng lời khen tặng.
Đáng tiếc, đối với mấy lời nịnh nọt này, Iallophil cùng Fei hoàn toàn không có cảm giác gì, thậm chí ngay cả hứng thú tiếp lời cũng không có.
“Hai vị điện hạ có được lực lượng bất khả tư nghị như thế, không biết có thể thỉnh hai vị điện hạ khôi phục lại kết giới, chấm dứt cuộc chiến ngàn năm lần này không?” Người nói không hề biết thái độ làm người của Iallophil và Fei, tự cho rằng hai người bọn họ là một phần tử của Uy Á đại lục, là nhân loại, nên sẽ lấy ích lợi của Uy Á đại lục làm trọng, sẽ đứng trên lập trường của nhân loại mà hành xử.
Xem ra, mấy kẻ này đều đã quên những gì Iallophil nói. Uy Á đại lục chẳng liên quan gì đến hắn. So ra thì, Ma tộc có khi còn đáng yêu hơn, ít nhất, khi bọn hắn muốn nhờ người khác làm gì, đầu tiên đều nghĩ đến đại giới cần trả, chứ không phải muốn dựa vào người khác, xin giúp đỡ lại không muốn phải trả bất cứ giá gì.
Thật sự nực cười, bọn họ nghĩ rằng hắn và Fei có thứ gọi là tinh thần tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-di-the-uy-lam-thien-khong-ha/762468/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.