Fei không cưỡi Ngao, mà là tự mình bước đi trên mặt biển, đến gần Iallophil đang trút giận ở ngoài khơi.
Từng cột nước liên tục trồi lên cao đến tận trời cho thấy tâm tình của Iallophil lúc này thực không tốt chút nào, Fei dường như cũng cảm nhận được sự nôn nóng, bất an cùng lo lắng của y.
“Ta vẫn cho rằng ghen tị là một loại cảm xúc vô vị.” Âm lượng của Fei không cao, những cột nước dâng lên hạ xuống cũng có thể lấp đi thanh âm ấy, nhưng Iallophil vẫn nghe thấyrõ ràng.
Iallophil ngừng việc tàn phá mặt biển của mình, quay lại nhìn Fei. Mặc dù hắn không bị những cột nước kia hắt lên làm ướt người, thế nhưng vẫn khiến người khác nhìn vào cảm thấy có chút chật vật.
“Fei.” Thanh âm cũng không lớn, thậm chí còn nhỏ hơn âm lượng vừa rồi của Fei một chút.
“Nếu như muốn có thì nên suy nghĩ biện pháp để đạt được. Còn như chỉ biết ghen tị, vậy sẽ không có được gì cả.” Fei lại tiếp tục bước về phía Iallophil, biểu tình không chút thay đổi.
Cũng chính vì vẻ mặt bình tĩnh như thế, cho nên Iallophil không biết được rằng, Fei đã nhận ra cảm tình của Iallophil đối với y. Làm gì có ai vẫn có thể bình tĩnh đến vậy sau khi biết đối phương có loại tình cảm kia với mình đâu.
Hiện tại, cảm xúc của Iallophil vẫn chưa ổn định, lại nghe thấy lời của Fei, tất cả khát vọng cùng bất an hắn vẫn luôn áp chế nơi đáy lòng, lúc này đều bạo phát ra ngoài.
Iallophil cười lớn, cười đến vui vẻ, cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-di-the-uy-lam-thien-khong-ha/762447/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.