Hai người tỏ vẻ vô cùng tự nhiên rời đi, bỏ lại một đám người đang hoảng loạn không hiểu tại sao bởi sự tình vừa trải qua. Những người ấy muốn bàn bạc hay nghị luận gì sau đó Iallophil cùng Fei đều không thèm quan tâm, những gì có thể làm, bọn họ đều đã làm cả rồi.
Hai Ma thú từ không trung hạ xuống như sao băng, tiếp đất lại vô cùng nhẹ nhàng.
Iallophil không đợi Alvar chạm đến mặt đất đã vội vàng nhảy xuống. Hắn vọt đến bên cạnh Ngao, nhìn Fei đã hoàn toàn ngã xuống trên người nó, khuôn mặt hắn lúc này tràn đầy vẻ thất kinh mà bản thân hắn cũng không phát hiện.
“Fei.” Iallophil ôm Fei xuống, sắc mặt Fei lúc này trắng bệch, mồ hôi ra ướt đẫm cả khuôn mặt, yếu ớt tựa vào ***g ngực của Iallophil.
Fei dùng hết phần khí lực cuối cùng, mở mắt ra, hé miệng, ngay cả khí lực để phát ra âm thanh cũng không có. Thế nhưng dường như Iallophil lại nghe được lời nói đứt quãng mỏng manh của hắn, “Muốn… ngủ…” Sau đó liền nhắm mắt lại, hoàn toàn không còn chút khí lực nào. Không bận tâm đến cảnh báo của trí não, ép buộc bản thân thi triển ma pháp, cuối cùng vượt qua sức chịu đựng của bản thân, nếu như vẫn chưa tiến vào tiên thiên, hắn đã sớm mất mạng, hiện giờ chỉ cần nghỉ ngơi một chút là tốt rồi. Còn những tổn thất hắn phải chịu, cũng chỉ có thể đợi sau khi tỉnh lại mới kiểm tra được.
Iallophil vẫn thực lo lắng, vội ôm Fei trở về phòng, đặt trên giường, sau đó, vẫn không rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-di-the-uy-lam-thien-khong-ha/762419/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.