“Không tồi.” Đối với bộ quần áo bản thân đã mất cả đêm để chọn, còn mang đến hiệu quả tốt như vậy, Iallophil cảm thấy vô cùng hài lòng. “Không uổng công ta lựa chọn cả buổi tối.” Đây là thành quả a. Nghe Iallophil nói thế, Fei liếc nhìn sang, trong ánh nhìn đó Iallophil nhìn thấy vẻ khinh bỉ, cũng nhận được câu nói đầy châm biếm của Fei.
“Có thời gian như vậy sao không đi rèn luyện lực khống chế ma pháp.” Đã là quan hệ hợp tác, Fei vô cùng để bụng việc đề cao năng lực cho Iallophil, cũng sẵn sàng trợ giúp bất cứ khi nào, cho nên khi nghe được hành vi lãng phí thời gian như thế, hắn tất nhiên muốn góp ý cho Iallophil.
Sau đó, nụ cười đắc ý của Iallophil liền cứng lại, rồi sụp đổ, trong lòng cũng bắt đầu tự kiểm điểm, vì vừa ra khỏi vùng đất đầy sấm sét kia mà cảm thấy an toàn, chậm trễ việc rèn luyện, đây quả thật là chính mình không đúng.
“Nếu ngươi có thể mạnh thêm một chút, trong làn mưa sấm sét điên cuồng kia có thể trực tiếp nắm giữ quyền khống chế sấm sét.” Như vậy, có thể nói là một chút nguy hiểm cũng không có, chỉ tiếc, hiện tại Iallophil không có trình độ này. Do đó, chỉ khi trở nên mạnh đến mức có thể xem nhẹ mọi nguy hiểm mới có thể càng an toàn, lúc đó mới có tư cách thưởng thức phong cảnh cả thiên hạ.
“Ngươi sao lại không làm?” Lại bị đả kích thêm lần nữa, Iallophil liền trả đũa.
Fei vừa đi ra khỏi lều trại, nghe được câu hỏi của Iallophil liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-di-the-uy-lam-thien-khong-ha/762407/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.