“Nói thử xem.” Fei không lập tức đồng ý, nhưng cũng không cự tuyệt.
“Nơi này là Hắc Ám đại lục, có vô số Hắc Ám chủng tộc chúng ta chưa biết, nếu chỉ dựa vào lực lượng của một người, tuyệt đối không thể sống sót.” Iallophil trực tiếp nói ra nguy cơ bọn họ sẽ phải đối mặt.
“Sau đó thì sao?” Những gì Iallophil nói không sai, Fei biết rất rõ ràng, nhưng đó không phải là chuyện tuyệt đối, hắn có thể sinh tồn tại mạt thế, cũng có thể sống sót ở nơi này, còn về vấn đề không có thức ăn, rất đơn giản, cướp của Iallophil, hoặc là giết y, đem thi thể y trở thành thức ăn của hắn cũng được. Vì sống sót mà ăn thi thể của đồng loại, Fei cũng không cảm thấy tội lỗi.
“Một người không thể, vậy thì hai người, chúng ta liên hợp lại, thế nào?” Tuy rằng vẫn có địch ý với Fei, không thể cúi đầu, nhưng thời điểm phải đối mặt với nguy cơ như lúc này, Iallophil vẫn hiểu được nên làm thế nào, đây không phải tỏ ra yếu thế, mà là đề nghị hai bên cùng hợp tác, công bằng bình đẳng, hắn có lợi thế để đưa ra yêu cầu với Fei, chứ không phải hướng Fei cầu cứu trợ.
Fei cẩn thận suy nghĩ, ở khối đại lục này, muốn tìm người để hợp tác, chọn lựa thích hợp duy nhất, không thể phủ nhận chính là Iallophil. Về cơ bản, hắn hiểu khá rõ Iallophil, hơn nữa, cùng là nhân loại, bị kéo đến đại lục mà Hắc Ám chủng tộc ngự trị này, thì dù là kẻ địch cũng không khỏi sinh ra đồng cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-di-the-uy-lam-thien-khong-ha/762401/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.