Tiếng chuông giờ ngọ vang lên, cũng là tín hiệu đã đến giờ nghỉ trưa. Buổi trưa thư viện không mở cửa, biết rõ điều này, Fei khép quyển sách trên tay lại, đem để lên một vị trí nào đó, vì hắn luôn là người đến sớm nhất nên cũng không lo quyển sách ấy bị kẻ khác lấy đi. Sau khi cất sách xong, Fei liền chuẩn bị rời khỏi thư viện, trở về nhà Red Creek công tước giải quyết bữa trưa, cũng tranh thủ thời gian nghỉ trưa để tiếp tục rèn luyện.
“Fei.” Iallophil đã trực tiếp thay đổi cách xưng hô, cách xưng hô tuy thân thiết, nhưng chẳng biết có chút chân tình nào nơi đáy lòng không.
Bị gọi lại, Fei nhìn Iallophil, Iallophil cũng phát hiện sự thất thố của mình, hắn có thể từ khuôn mặt gần như bị che lấp, không lộ vẻ gì kia đọc ra hàm ý của đối phương, mà lúc này Fei chính là muốn hỏi, [Chuyện gì?]
“Trưa rồi, ta muốn mời ngươi ăn cơm,” Iallophil trời sinh đã mang vẻ tao nhã tôn quý, phong độ, dịu dàng, khiến cho người khác có hảo cảm, đáng tiếc, những thứ này đối với Fei hoàn toàn không có hiệu quả.
Đối với người sống ở mạt thế, thức ăn vô cùng trân quý, chiến đấu gian khổ ở nơi đó cũng chỉ vì có thể sống sót, mà thứ cơ bản đảm bảo cho sống còn chính là thức ăn. Thế nên, đối với thức ăn, bọn họ đều cực kỳ chấp nhất. Sau khi xác định vấn đề thực phẩm cùng với hoàn cảnh ăn uống đã ổn định, những người thời mạt thế đối với thức ăn không có sức kháng cự,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-di-the-uy-lam-thien-khong-ha/762377/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.