Chương trước
Chương sau
“Làm sao? Tam thúc công đối với chuyện của Lý gia có ý kiến?” Biết người của Triệu gia sẽ có ý kiến, người của Lý gia đang chờ bọn họ đây, Lý gia cùng Triệu gia không phải là không có mâu thuẫn, đặc biệt là sau khi Triệu lão tam đồ tú tài, tam thúc công này ở trong thôn càng ngày càng ra oai, giống như Triệu gia mới là người đứng đầu thôn Bình Sơn này.
Hiện tại chỉ là một tú tài, nếu như lúc này Triệu lão tam là cử nhân, Lý gia sẽ cẩn thận suy nghĩ thái độ với Triệu gia, nhưng mà hiện tại hậu trường của Lý Phong còn cứng hơn Triệu lão tam nhiều, dù cho hiện tại không có chức vị, nhưng một đám võ quan đều là huynh đệ bằng hữu với hắn, vì vậy tộc nhân hiện tại mới không ngốc đến mức đắc tội với Lý Phong.
Tam thúc công tức giận đến ngón tay run run, đây là thái độ không coi Triệu gia vào mắt, hai đứa nhỏ của Đại Hổ muốn nhập hộ Lý gia, lại không tiết lộ một chút nào cho Triệu gia, làm gì có chuyện như vậy!
“Hai đứa nhỏ kia là thân sinh của Đại Hổ, muốn xử lý thế nào có phải là cũng nên hỏi ý kiến của Triệu gia một chút? Tuy rằng Đại Hổ không còn, nhưng a mẫu cùng huynh đệ của hắn còn có tộc nhân chúng ta, ai đồng ý bọn chúng đổi họ đổi tông?!”
Người Lý gia biết Triệu gia sẽ làm khó dễ, Đường Xuân Minh càng thêm hiểu rõ điểm này, vừa vỗ nhẹ tiểu A Sâm vừa đứng dậy, “Con trai của ta muốn theo ai đương nhiên là ta đồng ý, A Sâm mới sinh được bao lâu, có thấy người của Triệu gia ra mặt sao? Các ngươi không hiếm lạ nhưng có người yêu thích a.”
“Có ta yêu thích!” Âm thanh lạnh lùng của Lý Phong vang lên ngay sau âm thanh của Đường Xuân Minh, nói năng rất có khí phách.
Lời này của Lý Phong khiến cho người âm thầm khen hay, đây mới là hán tử thật sự a.
Lý gia có một tộc lão đi ra nói chuyện, đương nhiên ý đồ thực sự thế nào mọi người cũng đều nghe ra được, “Được rồi, Triệu gia các ngươi cũng không thiếu một đứa nhỏ, Đại Hổ còn hai huynh đệ mà, sau này mặc kệ là ai cho làm con nuôi cũng có thể dâng hương cho hắn, mà khi Minh ca nhi lập hộ một mình Triệu gia cũng không ai nói sẽ nuôi hai đứa nhỏ, hiện tại. Ha ha…”
Nếu như lúc trước Triệu gia không nuôi con của Đường Xuân Minh, hiện tại đương nhiên do Đường Xuân Minh tự mình làm chủ cho con hắn, người Tần gia tuy rằng cũng để cho đứa nhỏ theo a mẫu, nhưng người ta tốt xấu còn mang theo họ Tần đến đây, vì vậy tiểu tử Tần gia cũng vẫn tính là do Tần gia nuôi, nhưng mà Triệu gia a? Cái gì có thể cũng đã sớm thu hồi rồi, còn đất khai hoang, vậy cũng là đất hoang, không cần tiền, năm nay là năm giao thuế đầu tiên cũng là Minh ca nhi giao, thật sự không có chút quan hệ gì với Triệu gia.
Lý gia bên này đương nhiên là giúp Lý Phong, cũng sỉ nhục tam thúc công cùng người Triệu gia, “Minh ca nhi sau khi sinh đứa nhỏ này mặc kệ là tắm ba ngày hay là đầy tháng cũng không thấy người Triệu gia, không nói tiểu A Sâm, chính là A Lâm, lớn như vậy nhưng thật ra cũng chưa ăn được mấy bữa cơm của Triệu gia đúng không, cũng chưa từng nghe Triệu gia nói muốn cho A Lâm vào gia phả.”
Nhà có chút khinh ca nhi, có lẽ phải đến thời điểm ca nhi xuất giá mới nhớ tới đến gia phả thêm một bút, người của Triệu gia phần lớn vẫn là trọng hán tử khinh ca nhi, người như Triệu lục thúc coi như là đặc biệt ở Triệu gia, vì vậy sao có thể để cho A Lâm ngay lúc nhỏ liền cho nó vào gia phả, nhưng hôm nay ngược lại thành chứng cứ trong mắt Triệu gia không có hai đứa nhỏ này.
“Đúng vậy, nếu như thật sự để ý hai đứa nhỏ Đại Hổ để lại, liền sớm thương lượng với Minh ca nhi chuyện nhập gia phả này, nhưng mà trước đó căn bản không có động tĩnh gì, chính mình không coi trọng chẳng nhẽ còn không để cho Minh ca nhi tìm con đường khác cho đứa nhỏ.”
“Nói không chừng, Triệu gia hẳn là muốn lấy chuyện để đứa nhỏ vào gia phả để bắt bí Minh ca nhi a, ha ha, bọn họ không nghĩ tới gặp phải hán tử như Lý Phong, coi hai đứa nhỏ như con ruột, bàn tính này của Triệu gia không đánh được, hiện tại mới sốt ruột, sớm nên làm đi.”

Tiếng bàn luận dồn dập, thậm chí có người suy đoán Triệu gia có phải là nghĩ thông suốt muốn thông qua đứa nhỏ để hưởng gia nghiệp của Đường Xuân Minh, những câu nói này đều chuẩn xác không chút sai sót truyền vào trong tai tam thúc công cùng người Triệu gia, tam thúc công mặt đỏ lên, không phải giận, mà là nửa giận nửa xấu hổ, bị người nói trúng tâm tư, vẫn cứ mặt dày đứng đây.
“Không được, ta không đáp ứng!” Nhưng vào lúc này, âm thanh sắc bén của Triệu lão ma vang lên, hai tay tóm chặt lấy cánh tay của Vương Xuân Hoa, đau đến mức Vương Xuân Hoa chỉ muốn hất ra, nhưng mà dưới ánh mắt của mọi người hắn cũng không dám, “Đó là của Đại Hổ, tiện nhân kia quyến rũ dã hán tử, còn muốn để loại của Triệu gia quên tổ quên tông? Ta không đáp ứng, nó chết cũng là của Triệu gia ta —— ”
Triệu lão ma căm hận nhìn chằm chằm gương mặt của Đường Xuân Minh, chỉ cần tưởng tượng Đường Xuân Minh đứng trước mặt hắn liền có thể dễ dàng khơi dậy lửa giận của hắn, bởi vì Đường Xuân Minh bây giờ càng ngày càng thoải mái, mà hắn lại không thoải mái được.Ở trong lòng hắn, Triệu Đại Hổ là hắn sinh, hắn muốn đối xử thế nào cũng không có vấn đề gì, dù cho có chết rồi hắn cũng không chảy một giọt nước mắt, nhưng hắn không cho rằng mình sai, đây chính là mệnh của Triệu Đại Hổ, là của Triệu Đại Hổ lưu lại, dù cho mình hành hạ chết cũng không thể để ra bên ngoài.
“Được rồi, A Mẫu! Ngươi còn ngại không đủ mất mặt sao?” Triệu lão tam quát mắng.
Lý Phong lạnh lùng liếc mắt nhìn Triệu lão ma giống như điên rồi, quay đầu xoạt xoạt vài nét bút lên gia phả tên của ba người, sau đó đem bút thả xuống, nói với tộc lão chủ trì: “Đã ghi lại, sau này Lý Lâm cùng Lý Sâm chính là thân sinh của ta, cùng Triệu gia không có bất luận quan hệ gì.”
“Lẽ ra nên như vậy, lẽ ra nên như vậy, sau này ngươi nuôi nấng bọn chúng lớn lên, bọn chúng nên coi ngươi như cha, bằng không tộc chúng ta cũng không buông tha.”
Hai người hoàn toàn không thấy tiếng kêu gào của Triệu lão ma cùng lửa giận của tam thúc công, bút hạ xuống, đã thành sự thực, trong lòng Lý Chính cũng thở phào nhẹ nhõm, kỳ thực vẫn còn có chút lo lắng Triệu gia gây sự, vì vậy vốn là muốn tiền trảm hậu tấu.
Triệu lão ma tức điên, đầu nóng lên muốn xông vào trong từ đường xé nát gia phả Lý gia, không chỉ có có Lý gia hán tử chặn ở mặt trước, chính là người nhà họ Triệu cũng không cho phép hắn đại náo từ đường.
Triệu lão tam giữ a mẫu hắn lại, tam thúc công lung lay thân thể, cả giận nói, “Được! Được! Lý gia khinh người quá đáng! Ta ngược lại muốn xem xem hai người bọn họ có kết quả gì tốt!” Nếu như không phải vẫn chưa bái tổ tông, hắn tức giận đến mức muốn trực tiếp vứt tay áo rời đi.
Nhưng mà có người lại muốn trái lại hắn, Lục thúc đi tới vỗ vỗ Lý Phong mới đi ra từ từ đường, nói “Phong tiểu tử khá lắm, làm hán tử phải rộng lượng một chút, sau này cùng Minh ca nhi và hai đứa nhỏ cố gắng sinh sống, không cần để ý đền người không quan trọng.”
Tam thúc công tức giận đến mức thổ huyết, hắn biết đây là vì Lục thúc vẫn ghi hận Triệu gia, nhưng hắn không cho rằng cách làm của Triệu gia có gì sai, một mực để Lục thúc vì một ca nhi mà cách tâm với Triệu gia, nhưng mà tam thúc công cũng không cho là nhà Lục thúc có thể khởi sắc được gì
Đối với tam thúc công sĩ diện đến chết nói những lời chống lại, Đường Xuân Minh căn bản không để ở trong lòng, ngược lại, hắn đúng là muốn ngồi xuống nhìn xem Triệu gia đến cuối cùng sẽ có kết quả như thế nào.
&&&
Tiền gia sau khi lạy tổ tông xong cũng ghi tên phu lang mới vào gia phả, lần xảy ra xung đột này của hai nhà Triệu Lý bị người trong thôn thỉnh thoảng  lấy ra cười đùa. Đường Xuân Minh cùng Lý Phong ôm hai đứa nhỏ rời khỏi từ đường đi ra ngoài, trên đường còn đụng phải một nhà Lý Hạ Căn, người nhà này hôm nay mặc quần áo cũng rất có thể diện, thậm chí nhà Lý Hạ Căn còn cài một cái trâm bạc trên đầu, suýt chút nữa khiến cho Đường Xuân Minh cười lên tiếng.
Đối với đồ trang sức đặt biệt là trâm, chỉ sợ là chuyện Đường Xuân Minh không thể tiếp thu nhất, tóc hắn vừa dài vừa dày, từ trước đến giờ vẫn luôn là tiện tay buộc ở sau gáy hoặc là nhờ mấy người Trương Tú giúp hắn tết thành một hàng sau gáy, hiện tại chính là việc của Lý Phong, sảng sảng khoái khoái, vừa gọn gàng vừa nhanh chóng. Đúng là khi hai người kết hôn thì Lý Phong có vì hắn đặt làm một ít đồ trang sức mới, nhưng bị Đường Xuân Minh trực tiếp từ chối, Lý Phong suy nghĩ đến chuyện Đường Xuân Minh có nhắc đến đời trước ở chỗ kia thân phận của hắn như hán tử, từ bụng ta suy bụng người, vẫn là theo ý của Đường Xuân Minh không có cưỡng cầu.
Bây giờ nhìn bộ dáng nhịn cười của Đường Xuân Minh, đều cảm thấy một nhà này cũng không quá chướng mắt, tốt xấu có thể giải trí cho Minh ca nhi một chút không phải sao?
“Cha.”
“Hả?” Lý Phong nhìn về A Lâm đang ở trong lồng ngực, trước đó A Lâm vẫn rất yên tĩnh, hiện tại hắn có chút không rõ được có phải A Lâm xem hiểu tất cả những chuyện xảy ra hôm nay không, biểu hiện của A Lâm so với những đứa nhỏ cùng lứa thông minh hơn rất nhiều.
“Ta cùng đệ đệ sau này chính là con của cha cùng a mẫu?”
“Đương nhiên, A Lâm là lão đại, A Sâm là lão nhị.”, nói xong liếc nhìn cái bụng của Minh ca nhi, trong lòng âm thầm nói không chừng sau này còn có lão tam lão tứ, “Các con chính là con của chúng ta, sau này nếu như có ai nói A Lâm không phải con của ta thì về nói cho ta, cha đi giáo huấn bọn chúng.”
“Ma ma thì sao a?” Ma ma hôm nay thật đáng sợ, nếu như là trước đây A Lâm đã sớm sợ đến mức khóc lên rồi, nhưng nó hôm nay rất kiên cường.
“Ma ma hiện tại của A Lâm cùng A Sâm, ngày hôm qua cha cùng a mẫu không phải mới mang A Lâm đến lạy sao, sau này những người khác thì hãy gọi giống như Đại Mao Nhị Mao là được.” Lúc thành thân cùng với lễ trừ tịch hôm qua, hắn đã dẫn theo Minh ca nhi cùng A Lâm đến thăm cha mẹ, A Sâm quá nhỏ không dẫn nó theo, lần trước đến mộ phần của Triệu Đại Hổ là bất đắc dĩ, chỉ một lần như vậy, dù sao đứa nhỏ như vậy hồn còn quá nhẹ.
Thấy  A Lâm còn đang suy nghĩ, Lý Phong lo âu nhìn về phía Minh ca nhi, đứa nhỏ này có phải là quá thông minh hay không? Hắn cảm thấy quá thông minh có lúc cũng không tốt, đứa nhỏ nên không buồn không lo giống như A Sâm trong lồng ngực của Minh ca nhi vậy, A Lâm như vậy khiến cho hắn càng ngày thêm đau lòng. Hôm nay người Triệu gia cũng không ai đề cập đến A Lâm, trái lại nhìn chằm chằm tên tiểu tử này, điều này khiến cho hắn càng ngày càng không thích Triệu gia, đặc biệt là dáng dấp kia của Triệu lão ma, khiến cho hắn nhớ đến hắn vừa mới trở về còn chưa quen thì Minh ca nhi muốn chống lại một ma ma như vậy có bao nhiêu khó khăn.
“Sau này từ từ sẽ chuyển biến tốt, lại nói con trai của ta có đứa nào là không thông minh.” Đường Xuân Minh hả hê nâng cằm.
“Đó cũng là con trai của ta.” Lý Phong cười khẽ.
&&&
Tháng giêng là tháng an nhàn nhất, thân thích phải đi thăm của nhà Lý Phong chỉ có Vương Anh, người Lý gia đều ở cùng một thôn nên rất tiện. Đường Ký ở huyện An Bình cũng ngừng mấy ngày, hiện tại ở trong thôn không ai không khen Trương Trường Minh, đều nói hắn hoàn toàn thay đổi, như người trong huyện.
Có người cũng muốn đưa tiểu tử trong nhà vào thành làm việc, đang muốn nhờ người đến nhà Lý Phong cùng Trương Trường Minh nhờ vả, nhưng mà lập tức bị người khuyên bảo, “Có tâm tư làm chuyện này còn không bằng cố gắng chăm sóc ruộng đồng, nhìn lúa mạch trong ruộng, chờ đến đầu xuân thì gieo lúa gạo, còn không kiếm được nhiều tiền bằng làm việc trong thành sao?”
Ban đầu những nhà trồng lúa mạch cũng lo lắng đề phòng không ngừng, nhưng mà nhìn thấy lúa mạch nảy mầm càng thêm căng tròn chắc chắn hơn so với lúa mạch trước đó, tâm liền thả xuống hơn nửa. Nói cách khác, lúa mạch trồng hầu như không có lãng phí, không giống như trước kia chính lúa mì vụ đông cũng có không ít không thể nảy mầm được, vô hình trung liền tiết kiệm được không ít tiền lúa mạch.
Đường Xuân Minh cũng không biết một ít trò vặt trong thôn, dù cho có biết cũng không thật sự sắp xếp người vào Đường Ký làm việc, ngoại trừ một mình Trương Trường Minh còn những người khác đều giao cho Đằng Dục, hắn không muốn cho người nào vào đến lúc đó cũng rất khó nói với người trong thôn. Còn Trương Trường Minh, ai bảo mấy nhà này có quan hệ tốt nhất với hắn, thiên vị cũng là chuyện đương nhiên.
Bởi vì thanh nhàn, Đường Xuân Minh liền tận dụng thời gian này tiến vào trong không gian chăm chú đả tọa, hạ quyết tâm muốn luyện ra nội lực, thực sự là mỗi lần đều bị Lý Phong chơi đùa đến chết đi sống lại, hắn cho rằng đều là do thể lực mình quá kém, cắn răng cũng không thể thua kém Lý Phong quá nhiều được.
Kỳ thực, chuyện phòng the của bọn họ vô cùng hài hòa, ngoại trừ giá trị thể lực của Lý Phong cao, thường thường khiến cho Đường Xuân Minh cảm giác khóc không ra nước mắt, tên khốn này giống như xử nam vạn năm một khi khai trai liền không thể kìm nén được, buổi tối ở chỗ này cũng không có hoạt động giải trí nào, vì vậy, hàng đêm sênh ca liền thành hoạt động bình thường của của bọn họ.
Bởi vì A Lâm A Sâm còn quá nhỏ, không thể để bọn chúng một mình một phòng, Hà lão tuổi cũng lớn nên cũng không thể để hắn chăm sóc bọn trẻ suốt, vì vậy hai đứa nhỏ vẫn cũng một phòng, ban đầu bởi vì lo lắng đứa nhỏ nghe được động tĩnh của bọn họ nên Lý Phong không dám làm động tĩnh quá lớn, nhưng mà có một lần Đường Xuân Minh không thể khống chế được bản thân liền mang bọn họ vào không gian, được rồi, mỗi lần lên giường đều bị Lý Phong yêu cầu mang vào không gian, lý do vô cùng quang minh chính đại, như vậy liền không cần làm kinh động bọn nhỏ, hơn nữa cũng không cần lo lắng tạo thành ấn tượng không tốt đối với bọn nhỏ, A Lâm đã có thể nhớ được sự việc, khiến cho Đường Xuân Minh không có cách nào phản đối được.
Chờ đến khi Đường Xuân Minh tay chân bủn rủn đi ra từ trong không gian, có lúc còn bị Lý Phong chưa hết thèm lại đặt ở trên giường lại làm một hồi.
Đường Xuân Minh có nghĩ lại,có kết quả như vậy kỳ thực chính là do mình đúng không.
Được rồi, kỳ thực hắn cũng có sảng khoái, cũng có chút thực tủy biết vị.
&&&
Nguyên tiêu qua đi, lớp học trong thôn lại khai giảng, trong huyện cũng như vậy, Lý Phong điều khiển xe ngựa đưa Đường Xuân Vanh vào huyện, cùng với hai tiểu tử Lý Thừa Tổ Lý Thừa Tông, Đường Xuân Minh đành ở nhà trông con.
Vương Anh ngoài miệng nói hán tử đọc sách vô dụng còn không bằng về nhà trồng trọt, nhưng mà lúc này lại ở nhà ngồi không yên, chạy đến trong nhà con riêng hắn, nói hán tử không ở nhà hắn giúp Đường Xuân Minh trông con, nhưng mà Đường Xuân Minh cùng Hà lão đều nhìn ra được hắn mất tập trung, thật sự không dám đem con giao cho hắn.
“A mẫu yên tâm đi, ngay cả Hà lão cũng nói A Vanh đọc sách không tồi, một lớp học ở trong huyện, căn bản là không thành vấn đề. Đúng rồi, hành lý trong nhà đều đã thu dọn sao? Chờ đến khi khảo hạch xong phải vào huyện, không thể thường xuyên về nhà.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.