Đường Xuân Minh biết mình sẽ bị người trong thôn nghị luận, nhưng mà cũng nói rồi, trên người hắn không mất đi khối thịt nào, không đáng để tức giận.
Nghĩ đến ngày hôm qua Lý Phong nói giúp hắn tưới cây, cố tính toán thời gian, Đường Xuân Minh giao cho Đại Mao Nhị Mao bài tập luyện chữ lại để A Lâm ở nhà trông nhà liền ra sân xem tình huống một chút, tưới cây ở vùng núi là chuyện phiền phức nhất, đặc biệt là đối với tình huống của hắn hiện tại, vì vậy trước đó hắn đều nhờ Đại Sơn lấy mấy thùng nước cho hắn, có lúc bọn Dư Mộ nhìn thấy cũng sẽ giúp một tay, nhưng mà tưới cây đều là do hắn làm, bởi vì hắn phải dùng nước suối trong không gian.
Đại Mao lớn tuổi nhất, lại có bài tập viết năm tờ luyện chữ, Nhị Mao còn nhỏ chút, liền để hắn viết ba tấm, còn A Lâm, ra ngoài dự liệu của Đường Xuân Minh, đứa bé ba tuổi cũng có thể kiên trì đến mức này, cùng hắn biết được mười mấy từ, mỗi ngày đều kiên trì luyện chữ, Đường Xuân Minh đều để cho hắn tự do phát triển.
Này nếu như để ở kiếp trước, trẻ con như vậy có thể được xem là tiểu thiên tài đi, chỉ là ở thế giới này thì đáng tiếc, thân là ca nhi có rất nhiều bất tiện. Nhưng mà, dưới cái nhìn của hắn, biết chút chữ vẫn là điều cần thiết, có thể mở rộng tầm mắt cũng như mở rộng lòng, mà không phải câu nệ với những chuyện nhỏ lặt vặt trong nhà.
“Minh ca nhi, đi đến ruộng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-chung-dien-chi-man-duong-xuan-duong-xuan-xuyen-qua-lam-ruong/1591312/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.