Edit: Rei
Beta: TrinhTrinh
Một góc sân Hùng gia, Bích Hà ngồi ở trước bàn, cầm xấp giấy Tuyên Thành tràn ngập chữ, tỉ mỉ cắt thành một khổ bằng nhau, gấp lại, xếp bằng phẳng, dùng châm tuyến số lớn nhất thường để may đế giày, xỏ qua từng trang giấy đóng thành tập.
Ôn Luân đem bìa sách viết xong, hong khô, quét lên tương hồ do gạo nếp nấu thành, dính lên trang phía trong, sau đó để gạch xanh đè lên làm phẳng. Chỉnh lý bộ sách là một công trình to lớn hạng nhất, một ít trước mắt này, chẳng qua chỉ là chuyện nhỏ. Nếu không phải chân Bích Hà bị thương, lại nhàn không xuống được, cậu mới sẽ không đem việc lưu lại mùa đông làm, trước tiên đem ra hiện tại tiến hành.
Bất quá cuối thu khí sảng, cũng khá tốt a. Tường viện Hùng gia cao, vị trí cậu đứng cũng chắn gió, sẽ không lạnh; so với mùa đông ở trong thư phòng điểm chậu than, không khí bây giờ càng tốt, ánh sáng cũng càng sung túc.
Đảm nhiệm công tác chép sách trong nhà, chỉ có Ôn Luân cùng Diêu Thanh hai người. Những người khác tuy rằng có đi theo học một chút, nhưng mà chữ vẫn không được, tối thiểu làm sách giáo khoa là không được.
Đúng vậy, Ôn Luân đang làm giáo tài. Trúng hai môn, một môn ngữ văn, một môn toán học. Sách ngữ văn là có sẵn để học vỡ lòng, sách toán học là Ôn Luân dựa vào ký ức biên.
Nương cơ hội này, Ôn Luân lại lần nữa được thể nghiệm một phen tiểu học gia giáo. Sách giáo khoa toán học cũng không dùng con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-chi-vien-son-tra-nong/763752/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.