Edit: Rei
Beta: Trinh Trinh
Một khi Ôn Luân đã sao trà, đó là sẽ hoàn toàn không để ý tới người khác. Về điểm này, thì Đại Hùng có tràn đầy lĩnh hội.
Khiến Đại Hùng có lĩnh hội càng sâu chính là, lúc này Ôn Luân lại thập phần mê người. Cho nên, bình thường ở trên núi, Ôn Luân sao trà đều là ở trong viện nhà mình, có một nơi riêng dành cho mình, mà không phải đi theo mọi người đồng thời đến trà xưởng làm việc.
Ôn Luân ngay từ đầu là bởi vì bị bệnh, sau lại thành thói quen, ngược lại cũng không suy xét đến nhân tố khác. Hết thảy tất cả chuyện này đều do Đại Hùng bất động thanh sắc, lặng lẽ hoàn thành.
Chờ lá trà do Ôn Luân sao có chút danh khí, người trong trà xưởng cũng quen. Đầu năm nay, nhà ai có hảo thủ nghệ đều không tàng tư đâu?
Nhưng hiện tại Đại Hùng đang bận rộn chuyện của cửa hàng bột đánh răng. Càng thêm tới gần thời điểm khai trương, càng bận tối mặt tối mày. Đại Hùng cũng không dư ra tinh lực đi nhìn người chăm chú, dù sao mỗi lần y về nhà, Ôn Luân đều hảo hảo ở nhà, y hoàn toàn không dự đoán được một chút tư tâm không thể hiện của bản thân mình, thế nhưng bị Ôn Luân “Nhập cư trái phép”.
Đương nhiên, ở trong đám người vây xem này, đại bộ phận người cũng không có “tâm tư xấu xa” giống như Đại Hùng đâu. Ngộ tính cao đều đắm chìm trong loại kỹ năng gần như đạo ý cảnh này. Những người khác không có được vài phần ngộ tính,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-chi-vien-son-tra-nong/763730/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.