Edit: Rei
Beta: TrinhTrinh
Ôn Luân cảm thấy tức phụ mình đây… Khụ khụ, có chút làm không xứng chức. Cậu biết Đại Hùng là tướng quân, còn là quan lớn nhị phẩm rất lợi hại. Đương nhiên, cái quan lớn nhị phẩm này cũng thật nghèo túng, thủ hạ chỉ có vài đại binh xuất ngũ.
Nhưng mà, danh hào Trấn Nam tướng quân này, cậu cho tới bây giờ đều chưa nghe Đại Hùng nói qua, cho dù là thời điểm nghe y nói về vết sẹo những trên người, cũng không nghe y nói gì thêm.
Đại Hùng đối với dao động cảm xúc của tức phụ nhà mình xưa nay rất sắc bén. Rõ ràng Ôn Luân ngay cả mí mắt cũng không nâng, nhưng lông tơ sau lưng Đại Hùng nháy mắt liền dựng lên, trên mặt cũng càng thêm uy nghiêm: “Chuyện này, các ngươi chính mình nhìn làm!” Nói xong, y mang theo tức phụ đi ra hậu viện.
Mọi người bị bỏ lại đại sảnh, vất vả ổn định đứng lên trong đống bụi gỗ vụn, hai mặt nhìn nhau. Chính mình nhìn làm? Bọn họ có thể làm như thế nào?
Trấn Nam tướng quân, đây chính là một pho tượng sát thần a! Tuy rằng bọn họ cũng nghĩ qua là mình đã đá đến thiết bản, thậm chí nếu như loại du côn lưu manh như Liêu ca này bị giết chết, mí mắt bọn họ cũng sẽ không chớp lấy một cái, nhưng trăm triệu lần lại không nghĩ tới, một cước này đã có thể đem mặt mình đá đến sưng vù.
Hai đại nhân béo gầy phất phất tay, vài tùy tùng hiểu ý, từ phụ cận cửa hàng đi mượn ghế dựa đến, đưa đến cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-chi-vien-son-tra-nong/763697/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.