Editor: Aubrey.
Nguyên An Bình vội vàng theo Lý Đông Phong cùng đi kiểm tra tình hình, mà Trọng Tôn Thụy vừa nghe Nguyên Lâm đánh nhau với Hà Văn Tùng, lập tức cho rằng hẳn là sự tình có liên quan đến mình, nên cũng nhanh chóng chạy theo.
Thời điểm Nguyên An Bình bọn họ vội vàng chạy tới, vừa vặn nhìn thấy tình hình hai đứa trẻ đang đánh nhau. Còn Hà Phúc muốn tiến lên hỗ trợ thì lại bị những hài tử khác ngăn cản, không cho hắn giúp Hà Văn Tùng đánh Nguyên Lâm.
“Hai người các ngươi, tất cả dừng tay lại cho ta!”
Nguyên An Bình hét lớn một tiếng, động tác của Nguyên Lâm dừng một chút, Hà Văn Tùng nhân cơ hội cho hắn một quyền. Nguyên An Bình thấy thế liền tức giận, hắn nói với những hài tử khác: “Các ngươi, nhanh chóng tách bọn họ ra cho ta!”
Những hài tử còn lại vốn đang bàng quan xem Nguyên Lâm đánh Hà Văn Tùng, còn ngăn cản không cho Hà Phúc hỗ trợ, bởi vì tất cả mọi người đều không thích Hà Văn Tùng. Một người có tính cách trầm lặng như Nguyên Lâm còn muốn vung quyền đánh người, bọn họ liền đồng loạt cho rằng nhất định là lỗi của Hà Văn Tùng.
Đến khi Nguyên An Bình đến, kêu bọn họ tách hai người ra, bọn họ chỉ đành phải nghe theo.
Hà Phúc thấy Nguyên An Bình đến, lập tức cáo trạng: “Nguyên tiên sinh! Đứa trẻ này thật quá đáng, tự nhiên động thủ đánh thiếu gia của ta, ngài phải vì thiếu gia nhà ta mà đòi lại công bằng, không thể thiên vị giúp nó.”
Nguyên An Bình nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-chi-tien-sinh/727606/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.