Editor: Aubrey.
Trong nhà nhiều thêm một hài tử, đặc biệt đây là do Chương Lâm Dịch mang đến, Hoắc Tiểu Hàn luôn cảm thấy không thể chậm trễ, liền hỏi Nguyên An Bình: “An Bình ca! Cơm tối nên làm như thế nào? Hay là, ta đi hỏi đứa trẻ Văn Tùng kia thích ăn cái gì nhé?”
Nguyên An Bình không để ý nói: “Hỏi nó làm cái gì? Chúng ta ăn cái gì, nó cũng ăn cái đó, không cần đặc biệt vì nó mà nấu ăn.”
Hoắc Tiểu Hàn có chút bận tâm: “Như vậy được không? Văn Tùng là hài tử nhà giàu, chắc chắn ngày nào cũng được ăn thịt cá, có thể theo được thói quen ăn cơm của chúng ta sao?”
“Cho dù nó đã quen ăn thịt cá nhưng cũng phải tập làm quen với cơm canh đạm bạc ở đây. Nếu nó thật sự không thích ăn, chỉ cần để cho nó đói bụng là sẽ tự động ăn thôi.” Nguyên An Bình không muốn làm chuyện dư thừa, thức ăn nhà hắn không coi là tệ, cũng sẽ không đặc biệt bạc đãi Hà Văn Tùng, nếu nó còn muốn kiếm chuyện, vậy thì đừng trách hắn.
“Nhưng dù sao nó cũng là ủy thác mà Chương lão gia giao cho ngươi, nếu không làm cho nó hài lòng, lỡ như nó nói với Chương lão gia là chúng ta cố ý thất lễ với nó thì sao?” Hoắc Tiểu Hàn cảm thấy Chương Lâm Dịch là một sự hỗ trợ rất lớn đối với Nguyên An Bình, y không muốn Nguyên An Bình bị Chương Lâm Dịch chán ghét.
Nguyên An Bình cười nói: “Ta biết ngươi lo lắng cái gì, ngươi lo xa rồi. Hiện tại nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-chi-tien-sinh/727596/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.