Editor: Aubrey.
Khi bọn họ trở lại thôn thì đã là lúc chạng vạng, vừa vào thôn, mọi người đều lập tức xuống xe.
Trọng Tôn Thụy vẫn luôn rất hưng phấn: “An Bình ca ca! Tranh chữ đã bán xong rồi, vậy phải chia tiền như thế nào a?” Chủ yếu là bé không rành về chuyện tiền bạc, nên cũng không biết chia cho Nguyên Lâm bao nhiêu.
Nguyên Lâm vẫn luôn bình tĩnh, chỉ cầm tranh chữ của Nguyên An Bình, còn đối với chuyện chia tiền, hắn cũng không có biểu hiện gì nhiều.
Tuy rằng bản thân không yên tâm để cho hai đứa trẻ đi bán tranh chữ, nhưng thật ra Nguyên An Bình cũng không quá để tâm đến chuyện bán tranh chữ. Mà là cách hai đứa trẻ này ứng phó như thế nào, ngay cả chuyện những khách nhân kia chỉ tuỳ ý đưa tiền, hắn cũng không có ý kiến gì. Chỉ là, hắn không biết cụ thể hai đứa trẻ này bán được bao nhiêu tiền.
“Đưa túi tiền cho ta, ta xem thử hôm nay các ngươi bán được bao nhiêu tiền.”
Trọng Tôn Thụy đem túi tiền phình to của bé ra: “Có rất nhiều tiền a!” Bé đặc biệt cao hứng, tuy rằng không biết cụ thể có bao nhiêu tiền, nhưng nhìn túi tiền phình to như vậy, khẳng định không ít.
Nguyên An Bình cũng không để ý, sau đó hắn liền trực tiếp đứng ở cửa thôn chia tiền.
Bên trong túi tiền, ngoại trừ mấy khối bạc vụn nho nhỏ, còn lại đều là tiền đồng, Nguyên An Bình vừa nhìn liền biết cũng không có bao nhiêu tiền.
“Các ngươi đem số tiền này chia làm ba phần, bạc vụn cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-chi-tien-sinh/727577/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.