Editor: Aubrey.
Từ khi mùa đông bắt đầu, từng ngày trôi qua, khí trời cũng càng ngày càng trở nên lạnh lẽo. Hôm đó, bầu trời vô cùng xám xịt, không nhìn thấy được mặt trời, gió Bắc gào thét thổi mạnh tựa như muốn cắt ngang qua hai má người khác. Đa phần mọi người trong thôn đều muốn ở trong nhà, không muốn đi ra ngoài, ngay cả những đứa trẻ thường ngày rất có sức sống, bởi vì thời tiết lần này nên bọn chúng rất không vui vì không thể ra ngoài chơi.
Buổi sáng không có lớp, mấy người Nguyên An Bình liền tập hợp ngồi ở gian nhà chính.
Trong nhà đốt một chậu than, cùng một bình nước ấm, vừa khiến cho gian nhà ấm áp, lại vừa có nước ấm để uống, quả thực là nhất cử lưỡng tiện.
Trọng Tôn Liên Giác nhắm mắt lại nghe Nguyên An Bình đọc sách, đợi cho đối phương đọc xong, ông liền cầm lấy cây roi mây trên bàn: "Đưa tay ra."
Thấy ông muốn đánh người, Hoắc Tiểu Hàn đang ở bên cạnh làm quần áo, cùng Trọng Tôn Thụy đang luyện chữ đều tận lực tránh né không dám nhìn tới. Ngày nào cũng chứng kiến cái cảnh này, hai người đều cảm thấy làm học sinh thật cực khổ a, đứng trước tiên sinh quả nhiên rất đáng sợ.
Về phần Nguyên An Bình phải chịu trận, liền tự biết hắn lại đọc sai rồi, đành phải ngoan ngoãn mà vươn tay trái ra.
Trọng Tôn Liên Giác không một chút khách khí đánh lên tay hắn một cái.
Nguyên An Bình đau đến mức nhe răng trợn mắt rụt tay trái lại, có chút bực bội nói: "Ta cùng lắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-chi-tien-sinh/727546/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.