Chương trước
Chương sau
Buổi tối ngày đó, Lục Văn Thụy bọn họ cũng đều biết Ngải Tư Đặc sắp sửa cùng Pháp Lan cử hành nghi thức kết bạn, nghe nói sau Tạp Lạc Tư cùng Khoa Lan biết đều thật cao hứng, dù sao Ngải Tư Đặc sắp 30 tuổi, Pháp Lan cũng 28 tuổi, lấy niên kỉ của hai người bọn họ lúc này mới cử hành nghi thức đã xem như là trể. Sau đó, Tạp Lạc Tư lại đi tìm hiến tế, xác định 10 ngày sau chính là ngày tốt, cho nên nghi thức kết bạn của Ngải Tư Đặc cùng Pháp Lan liền định vào 10 ngày sau đó.
Bởi vì phải chuẩn bị rất nhiều thứ, cho nên vài ngày sau mọi người rất là bận rộn, Lục Văn Thụy cùng Lý Na vội vàng giúp Pháp Lan chuẩn bị lễ phục, mà Mễ Lai Khắc, Tư Nặc cùng Ngải Tư Đặc thì đi tìm tế lễ phải dâng lên vào hôm tổ chức nghi thức.
Trong mấy ngày nay khi mọi người bận rộn, Lục Văn Thụy cùng Mễ Lai Khắc vẫn là cùng tiến cùng ra, buổi sáng cùng nhau ăn điểm tâm, tiếp theo phân công nhau tự đi làm việc của mình, đợi cho làm xong, hai người lại cùng nhau trở về ăn cơm chiều, sau khi ăn xong bọn họ còn có thể tản bộ ở bờ sông, thẳng đến khuya bọn họ mới lưu luyến mà chia tay. (^_^).Bầu không khí giữa hai người bọn họ trong lúc đó luôn thực ấm áp, nếu không phải tất cả mọi người biết cử hành nghi thức là Ngải Tư Đặc cùng Pháp Lan, phỏng chừng mọi người sẽ tưởng hai người bọn họ mới là nhân vật chính, kỳ thật trong lòng Mễ Lai Khắc là rất muốn, nhưng Lục Văn Thụy còn chưa có trưởng thành, hắn còn cần chờ một chút. Bất quá đối với việc ca ca mình sắp sửa cử hành nghi thức, hắn cũng thật cao hứng. Vì thế trong sự chờ đợi của mọi người, thời gian 10 ngày liền trôi qua rất nhanh, ngày Ngải Tư Đặc cùng Pháp Lan tổ chức nghi thức rốt cục đến, mà Lục Văn Thụy cùng Lý Na cũng đều lén chuẩn bị lễ vật, tính là sau khi nghi thức chấm dứt thì sẽ đưa cho hai người họ.
Lục Văn Thụy cùng Mễ Lai Khắc chuẩn bị là hai cái tượng gỗ tiểu oa nhi, chỉ lớn bằng bàn tay, nhưng bộ dáng rất giống Ngải Tư Đặc và Pháp Lan, đây đều là công sức mấy ngày nay Lục Văn Thụy cùng Mễ Lai Khắc từng chút một điêu khắc ra. Tuy rằng trước kia bọn họ chưa từng gặp qua vật như vậy, nhưng Pháp Lan cùng Ngải Tư Đặc sau nhìn thấy vẫn rất thích, hai cái tượng tiểu oa nhi này tay nắm tay, trên mặt còn mang theo nụ cười hạnh phúc, hai người bọn họ thấy thế, nhịn không được nhìn nhau cười.
Mà lễ vật Tư Nặc cùng Lý Na chuẩn bị có vẻ thần bí, bọn họ cũng không nói ra đó là cái gì, chỉ nói đêm nay Ngải Tư Đặc cùng Pháp Lan sẽ biết, Lục Văn Thụy đối với chuyện này đều có chút tò mò, bọn họ chỉ nhìn thấy sau  khi  nghi thức hoàn thành, Lý Na lặng lẽ đưa cho Pháp Lan một ít này nọ. Nhưng mấy thứ đó là cái gì, bọn họ đều không biết. Nhưng bọn họ nhìn thấy Pháp Lan sau khi tiếp nhận liền đỏ mặt, Lý Na cũng thần bí hề hề cười cười với Ngải Tư Đặc, nụ cười kia nói như thế nào nhỉ, có chút làm cho người ta *mao cốt tủng nhiên*[Wetque: giống như rùng mình, dựng tóc gáy].
Đợi đến cuối cùng khi mọi người tách ra, Lý Na lại đột nhiên tới gần Lục Văn Thụy, nhét thứ gì đó vào trong miệng của y, bởi vì thứ đó quá nhỏ, hơn nữa vào miệng lập tức tan ra, cho nên khi Lục Văn Thụy còn chưa có phản ứng lại thì nó cũng đã lướt qua yết hầu.
Tiếp theo Lý Na liền lập tức lôi kéo Tư Nặc chạy ra, bộ dáng kia một chút cũng không giống như là người có bảo bảo, Lục Văn Thụy bật cười thở dài, xem ra chính mình là bị đối phương đùa dai. Mễ Lai Khắc nhìn Lý Na ở phía trước đột nhiên quay đầu, nháy mắt với mình, không rõ rốt cuộc là có chuyện gì đang xảy ra.
Đối với hành vi của Lý Na, Lục Văn Thụy cùng Mễ Lai Khắc đều cảm thấy khó hiểu.  Bởi vì thật sự không nghĩ ra được chính mình rốt cuộc là ăn cái gì, bất quá nghĩ Lý Na sẽ không hại chính mình, cho nên Lục Văn Thụy cũng không rối rắm bao lâu, y kéo tay Mễ Lai Khắc, hai người tiếp tục đi về phía trước.
Đại khái đi khoảng 10 phút, hai người rốt cục đi vào nhà Lục Văn Thụy, Mễ Lai Khắc đưa đối phương về nhà,  sau đó định rời khỏi, không nghĩ tới hắn vừa mới xoay người, liền cảm giác cánh tay mình bị một bàn tay có chút ấm áp kéo lại, hắn kinh ngạc quay đầu nhìn i, nguyên lai là Lục Văn Thụy kéo mình lại.
Hắn có chút nghi hoặc nhìn đối phương, chỉ thấy ánh mắt Lục Văn Thụy lúc này có chút mê mang, hai gò má ửng hồng, trên trán tựa hồ có chút mồ hôi, hơn nữa hô hấp của y tựa hồ có chút dồn dập, thân thể y còn có chút run lên.
Mễ Lai Khắc vừa thấy bộ dáng này của y, lập tức nóng lên, hắn một phen ôm lấy đối phương, muốn đưa y đến chỗ phụ thân nhà mình kiểm tra xem, như thế nào mới trong chốc lát Thụy liền bị bệnh? Đáng tiếc hắn còn chưa có cất bước thì đã bị động tác kế tiếp của đối phương làm  kinh sợ.
Chỉ thấy Lục Văn Thụy liền rúc vào trong lòng Mễ Lai Khắc, đem hai tay vờn quanh ở cổ đối phương, tiếp theo y đã nghĩ đem miệng hôn vào môi đối phương, bất quá bởi vì ánh mắt của y lúc này có chút mê mang, cho nên y phải cố định mặt đối phương, khó khăn lắm mới tìm đúng mục tiêu. Sau đó, khi cảm giác được đối phương đáp lại, y lại càng làm trầm trọng thêm vấn đề bằng cách đem tách hai chân của mình ra, kẹp vào lưng tế đối phương. Kể từ đó, hai người cơ hồ đã thiếp hợp lại với nhau, trong lúc không ngừng ma sát cùng dây dưa, hô hấp của Mễ Lai Khắc dần dần biến trọng. (^_^).
Hắn mở to mắt, nhìn Lục Văn Thụy lúc này tựa hồ rất là say mê, có chút nghi hoặc về hành vi chủ động cùng vội vàng xao động của đối phương, chẳng lẽ là do trước đó Lý Na cho Thụy ăn thứ kia sao? Thứ kia rốt cuộc là cái gì vậy? Thế nhưng có thể làm cho một người luôn luôn đều rất lạnh tĩnh như Thụy không khống chế được?
Đáng tiếc còn không có đợi hắn nghĩ ra nguyên cớ, hắn liền cảm giác môi mình đau xót, nguyên lai là Lục Văn Thụy thấy hắn có chút phân tâm, liền tức giận cắn nát bờ môi của hắn. [Ẹc]
Mễ Lai Khắc nhìn Lục Văn Thụy có chút thở phì phì, trong lòng cảm thấy Thụy thẳng thắn như vậy, thật là đáng yêu, đáng tiếc bình thường đều nhìn không tới, lần này xem như bồi thường cho mình đi, tiếp theo hắn thuận thế ôm đối phương đi vào trong phòng, sau  khi đem cửa phòng đóng lại, hai người liền ôm nhau ngã vào trên giường.
Mễ Lai Khắc biết Thụy lúc này nhất định là ăn phải một loại gì đó giống như nước ẩn tình quả, hắn nhìn thấy Thụy rất là không kiên nhẫn mà ma sát trên người mình, cảm thấy hơi hơi thở dài, vẫn là không thể trong tình huống  đối phương không có thanh tỉnh mà chiếm lấy đối phương, vì thế hắn đành phải lựa chọn áp lực chính mình, bắt đầu dùng tay và miệng của mình giúp đỡ Thụy giải quyết vấn đề khẩn cấp. Nhìn bộ dáng đối phương thỏa mãn, Mễ Lai Khắc thiếu chút nữa nhịn không được liền vồ lên, cuối cùng hắn dựa vào sức nhẫn nại vô cùng cùng cường đại của mình, mang đối phương vào trong nước, vì đối phương rửa sạch sẽ, sau đó đem  đối phương lên giường, phủ thêm một lớp chăn, tiếp theo hắn bỏ chạy đi ra ngoài, nếu không đi hắn liền thật sự nhịn không được.[Y-H: ha ha – tội nghiệp MLK]
Mà lúc này, vì  nóng lòng thoát đi hiện trường, Mễ Lai Khắc tự nhiên cũng không có nhìn thấy, Lục Văn Thụy vốn đang nằm ở trên giường đột nhiên cong lên khóe miệng, không tiếng động cười cười.
Lục Văn Thụy thật sự không nghĩ tới Lý Na sẽ cho mình ăn quả xanh nước biển, không giống với công hiệu của ẩn tình quả, loại trái cây này có chứa một ít chất giục tình, khi y vừa nuốt vào thì chưa phát hiện ra, đợi cho thân thể bắt đầu nóng lên, y mới biết được nguyên lai thứ y ăn chính là quả xanh nước biển. Sau đó, y còn có chút không khống chế được chính mình, tuy rằng thần trí của y còn thực thanh tỉnh, nhưng thân thể lại hành động gần như bản năng, y giống như là một người xem bình tĩnh, nhìn thân thể của mình kéo lại Mễ Lai Khắc, tiếp theo bắt đầu cùng đối phương dây dưa. Y tò mò nhìn Mễ Lai Khắc đáp lại, khi y nghĩ đến đêm nay hai người nhất định sẽ tiến thêm một bước, không nghĩ tới tại thời khắc mấu chốt, Đại Thước sẽ lựa chọn áp lực nhiệt tình của bản thân mà giúp y giải quyết. Đây thật là ngoài dự đoán, cùng lúc đó, trong lòng y cũng dâng lên một cỗ mừng như điên, y biết Đại Thước thật sự quý trọng y, hắn không có thưa lúc y chưa đồng ý mà chiếm lấy y, điều này làm cho y thực cảm động.
Đợi cho bản thân giải phóng đi ra, Lục Văn Thụy liền cảm giác thân thể của mình tựa hồ khôi phục lại khống chế, bất quá bởi vì thân thể mệt mỏi, y cũng không thể động, y chỉ có thể cảm thụ được Mễ Lai Khắc cẩn thận rửa sạch thân thể của y, sau đó vội vàng xao động chạy đi, Đại Thước như vậy, thật sự đáng giá để y đối đãi thật tốt.
Nghĩ đến đây, khóe miệng Lục Văn Thụy nhịn không được gợi lên một chút mỉm cười ngọt ngào, tiếp theo y xoay người, ôm chiếc chăn da thú, rất là thỏa mãn ngủ.
Ngày hôm sau, Mễ Lai Khắc nhìn thấy Lục Văn Thụy còn có chút không được tự nhiên, hắn không biết đối phương còn có nhớ chuyện tình tối hôm qua hay không, bất quá hắn nhìn đối phương vẫn chào hỏi mình như cũ, cảm thấy đột nhiên có chút yên ổn cùng mất mát, hắn thật muốn nói cho đối phương biết hết thảy chuyện phát sinh tối hôm qua.[Y-H: anh ko cần nói, vk của a biết roài (^_^)]
Cho nên sáng sớm này, Mễ Lai Khắc đều có chút không yên lòng, Lục Văn Thụy tựa hồ cũng biết hắn suy nghĩ cái gì, y cũng rất phối hợp không nói gì, hai người im lặng ăn xong điểm tâm, sau đó đi tới nhà mới của Ngải Tư Đặc bọn họ.
Bọn họ vừa mới vào cửa liền thấy được Pháp Lan có chút suy yếu lại có chút hạnh phúc, Lục Văn Thụy ôn hòa cười cười nhìn  hắn, tiếp theo y quay đầu tựa tiếu phi tiếu nhìn Lý Na đang ở một bên đang đùa bảo bảo. Tầm mắt kia thực chất đầu chú ở trên người đối phương, Lý Na nhịn không được mà ngẩng đầu xấu hổ cười cười, hắn nhìn thấy ánh mắt có chút nghiền ngẫm của Lục Văn Thụy, liền cảm giác da đầu run lên, quả nhiên ngay từ đầu mình không nên tính kế y, đúng không. Ngay khi Lý Na có chút hối hận, Lục Văn Thụy đột nhiên nói với Tư Nặc:
”Tư Nặc, ngươi có biết Lý Na trộm cất dấu rất nhiều thứ tốt không?”
Tư Nặc nghe vậy có chút kỳ quái nhìn vẻ mặt ái muội của Lục Văn Thụy, hỏi tiếp:”Ta không biết, là cái gì vậy?”
Lục Văn Thụy không nhìn đến ánh mắt cầu xin tha thứ của Lý Na, vẫn như cũ thản nhiên đáp: “Nguyên lai ngươi không biết a, kỳ thật Lý Na cất chứa rất nhiều ẩn tình quả cùng quả xanh nước biển, phỏng chừng hắn là cảm thấy sau  khi  sinh bảo bảo thì ngươi  liền vắng vẻ hắn đi.”
Dứt lời hắn còn thở dài một hơi, Tư Nặc nghe xong rất là kinh ngạc nhìn về phía Lý Na, hắn nhìn hai má Lý Na có chút phiếm hồng, đột nhiên cảm giác chính mình đã lâu đều không có hảo hảo nhìn qua bạn lữ của mình, xem ra từ khi có bảo bảo, chính mình đúng là vắng vẻ hắn, về sau mình sẽ không.
“Cám ơn ngươi, Thụy, nếu ngươi không nói cho ta biết, ta còn thật sự không biết đâu. Lý Na, về sau ta nhất định sẽ không vắng vẻ ngươi, bảo bảo cứ để cho hai phụ thân giúp đỡ mang vài ngày đi.” Tư Nặc còn thật sự nhìn Lý Na nói. (^_^)
Lý Na nghe vậy mặt càng đỏ hơn, kỳ thật mặt hắn vẫn đều là hồng hồng, nhưng Tư Nặc vốn có chút đơn thuần lại cảm thấy đây là do đối phương ngượng ngùng, vì thế sau  khi hắn đem bảo bảo giao cho Lục Văn Thụy bọn họ, liền một phen ôm lấy Lý Na chạy về nhà mình. (^_^)
Nhìn Lý Na có chút *dục khóc không nói gì biểu tình*[Wetque: tui nghĩ là biểu tình muốn khóc mà không thể], tâm tình của Lục Văn Thụy  tốt lắm, y còn nở ra một nụ cười sáng lạn, y tin tưởng Tư Nặc nhất định sẽ rất rất “Trân trọng” Ly Na, phỏng chừng vài ngày sau cũng sẽ nhìn không thấy đối phương, ha ha.
Mễ Lai Khắc nhìn nụ cười của Lục Văn Thụy, cảm thấy thật là đắc tội ai cũng không có thể đắc tội Thụy, ngươi xem, Lý Na không phải là một ví dụ sao. Pháp Lan cùng Ngải Tư Đặc ở một bên cũng tràn đầy đồng cảm, hoàn hảo bọn họ không có tham gia chuyện này, bằng không……
Bất quá kế tiếp lực chú ý của mọi người đã bị bọc nhỏ ở trong lòng Lục Văn Thụy câu đi rồi, bọn họ nhìn thú nhân bảo bảo vừa khóc vừa cười, còn không ngừng phất tay đá chân, đều cảm giác phi thường thú vị. Bọn họ vươn tay thỉnh thoảng xoa bóp hai má nộn nộn của đối phương, hoặc là vỗ vỗ tiểu PP tròn vo của đối phương, vì thế tiểu bảo bảo đáng thương, ngay sau  khi tại bị hai phụ thân nhà mình vứt bỏ, thì lại bị một đám thúc thúc bá bá cấp chà đạp hết toàn bộ buổi chiều, thẳng đến khi hai phụ thân của Lý Na tìm đến, bọc nhỏ mới bị hề hề ôm đi.
Sau đó, Lục Văn Thụy bọn họ quả nhiên có vài ngày không nhìn thấy Lý Na, đợi đến lúc bọn họ nhìn thấy hắn ở tiệm may, đối phương một bên xoa bóp thắt lưng của mình, một bên nghiến răng nghiến lợi thì thào cái gì, bất quá khi hắn vừa thấy Lục Văn Thụy đến, lập tức liền hé ra khuôn mặt tươi cười, xem ra thật là đã bị giáo huấn. Mọi người đối với việc này đều cảm thấy có chút vui vẻ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.