EDIT + BETA: Jeong
———————–
Lập tức sẽ phải rời kinh thành, nghĩ đến nhiều ngày kế tiếp sẽ không được gặp hắn, Ôn Thần Húc còn chưa phát hiện mình dưới tình huống này mình càng trở nên dính người.
Đối với chuyện này Sở Thịnh Thần tất nhiên trong lòng rất cao hứng, thậm chí còn dời việc sửa tấu chương qua Tử Thần cung.
Trong chính điện, chiếc bàn thật dài chia làm hai nửa, Sở Thịnh Thần ngồi ở một bên xử lý tấu chương, Ôn Thần Húc ở bên cạnh bồi hắn hoặc là đọc sách hoặc là luyện chữ.
Đem cây bút trong tay đặt qua chỗ khác, Ôn Thần Húc đưa tay xuống bàn lót cằm, ngẩng đầu nhìn về phía người đang xử lý tấu chương.
Huyên Nghiêu lớn lên thật đẹp!
Dư quang quét nhìn cậu một cái, trong mắt Sở Thịnh Thần lướt qua một tia cười, ngay sau đó đẩy nhanh tốc độ.
“Nhàm chán sao?”
Ôn Thần Húc đang nhìn sườn mặt hắn đến phát ngốc, không biết lúc nào hắn đã đi đến trước mặt mình.
Lắc lắc đầu tỏ vẻ không nhàm chán, Ôn Thần Húc nói:
“Anh bận xong chưa?”
“Không sai biệt lắm.”
Sở Thịnh Thần bế cậu từ trên ghế lên, sau đó ngồi xuống đặt cậu ngồi trên đùi mình.
Duỗi tay lấy chồng giấy ở bàn bên kia, quét nhìn tờ trên cùng Sở Thịnh Thần liền mỉm cười nhìn cậu một cái.
Ôn Thần Húc phát hiện, vươn tay muốn đoạt lại mấy tờ giấy đó.
Vươn thẳng cánh tay làm cậu không với tới, Sở Thịnh Thần nói:
“Để ta nhìn xem chữ của em có tiến bộ hay không.”
Nói là luyện chữ, kết quả Ôn Thần Húc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-chi-than-huc/764326/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.