EDIT + BETA: Jeong
“Rõ ràng ngươi không muốn ta ở lại đây còn nói ta muốn về Ôn phủ!”
——————————————–
Nhìn con diều bay càng lúc càng xa, càng lúc càng nhỏ thẳng đến khi hoàn toàn biến mất trên bầu trời, Ôn Thần Húc và Sở Duệ mới thu hồi tầm mắt.
Trong hoa viên có một đình bát giác lưu ly, đây là nơi nghỉ ngơi cố định của bọn họ, thả diều xong chưa muốn về hai người liền ngồi vào trong đình.
– Các ngươi đều đi xuống đi.
Lúc các cung nữ đem nước trà và một ít trái cây đặt trên bàn đá xong, Sở Duệ nói.
Cung nhân hầu hạ lên tiếng, ngay sau đó thối lui đến bên ngoài không xa đình.
Sở Duệ ngẩng đầu nhìn về phía người duy nhất còn đang đứng bên cạnh, Phúc An không đợi bé mở miệng liền cười cũng thối lui ra ngoài.
Trong đình chỉ còn lại hai người, Sở Duệ bò tới trên xe lăn, dựa vào Ôn Thần Húc ngồi xuống.
Ôn Thần Húc bưng hai ly trà lên, một ly đưa cho bé sau đó hai người cùng uống.
Chờ giải khát xong, Sở Duệ buông ly đem đầu dựa vào trên cánh tay cậu.
– Làm sao vậy?
Thấy bé một bộ dáng muốn nói lại thôi, Ôn Thần Húc hỏi.
Nghiêng đầu nhìn về phía cậu, con ngươi Sở Duệ lóe lóe, cuối cùng dưới biểu tình quan tâm của cậu liền nói ra.
– Húc Húc, chờ đến khi Hoàng thúc đại hôn sau đó có hài tử, có phải sẽ không còn đối tốt với ta như bây giờ nữa không?
Giọng nói của bé thực sự thấp, Ôn Thần Húc nghiêm túc nghe mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-chi-than-huc/764312/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.