EDIT + BETA: Jeong (^ω^)
Đọc truyện vui vẻ nhé (○’ω’○)
——-0——-
Ăn sạch sẽ mấy củ khoai nướng đem vỏ ném vào đống lửa, Ôn Thần Húc còn chưa đã thèm liếm môi dưới, đáng tiếc bụng có chút no muốn ăn cũng ăn không vô được nữa.
Lau vỏ khoai nướng cháy đen trên miệng cậu còn vô thức sờ bụng ngón tay, Sở Thịnh Thần tiếp nhận khăn tay từ Phúc An cúi đầu giúp cậu lau, vừa lau vừa nói:
– Nếu thích ăn đến vậy, đợi lát nữa mang về một chút.
Nghĩ đến về sau nếu muốn ăn đều có thể tùy thời mà ăn, Ôn Thần Húc tâm tình sung sướng gật đầu, rốt cuộc cũng không hề nhớ thương đến mấy củ khoai lang còn sót lại trong đống lửa kia nữa.
Giúp cậu lau khô tay phải Sở Thịnh Thần nói:
– Tay kia.
Ôn Thần Húc ngoan ngoãn đem tay trái vói vào tay hắn, ánh mắt lại hướng về phía xa ngoài ruộng.
Đem hai tay cậu đều lau khô, Sở Thịnh Thần nói:
– Nhìn gì thế?
– Trừ khoai lang, ngoài ruộng còn có thứ gì? Chúng ta đi xem nha?
Ôn Thần Húc vẻ mặt tò mò.
Sở Thịnh Thần bị buộc phải đứng lên đẩy cậu ra cánh đồng bên kia.
– Huyên Nghiêu, đó là cây gì?
Đứng bên trên mảnh ruộng, Ôn Thần Húc chỉ xuống một nơi hỏi.
Nếu nó đã lớn thành thục không chừng còn nhận ra được, hiện giờ lại xanh mượt một mảng rõ ràng vẫn còn là cây non, Sở Thịnh Thần hoàn toàn không nhận ra nó là cây gì.
Thấy Hoàng thượng trầm mặc, Nhậm Giai Lâm cùng Lục Diệc đứng phía sau cũng ngẩng đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-chi-than-huc/764293/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.