EDIT + BETA: Jeong
—————————————————————————————————————————
Ôm tay nải đứng trước cổng lớn Ôn phủ, Bàng Trí hơi ngửa đầu, nghe tiếng bước chân của hai người hầu càng ngày càng xa, trong lòng bi thương vạn phần.
Đến cơm còn chưa cho hắn ăn đã ném người đến tận đây, chỉ đưa cho hắn một bao vải đựng quần áo thì thôi đi cớ gì một người tùy tùng cũng không cho hắn a!
Hai hạ nhân trông cửa thấy hắn đứng trước cửa phủ với vẻ mặt bi tráng, khóe miệng trừu trừu, hai người liếc nhìn nhau sau đó một người chạy chậm qua hỏi:
– Bàng thiếu gia? Ngài có chuyện gì sao?
Không có việc gì thì đứng qua một bên đừng chặn trước cửa được không?
Bàng Trí cũng không thèm liếc mắt nhìn bọn họ một cái, thẳng thắn bày ra vẻ mặt “Tục nhân các ngươi sao hiểu được” đi thẳng vào cửa.
– Bị điên sao!
Chờ đến khi không nhìn thấy thân ảnh của hắn, hạ nhân kia không nhịn được nói thầm một câu.
– Bàng thiếu gia ngài đến rồi.
Ôn Thần Húc đang ngồi trong viện chơi cờ với Nhậm Giai Lâm, nghe được âm thanh của Thanh Nhị, không khỏi nhìn qua, sau đó chú ý đến bao vải lớn trong tay hắn.
Vừa bước vào sân, Bàng Trí liền cong eo xuống, một bộ dáng hữu khí vô lực.
Thanh Nhất, Thanh Nhị cùng chạy lên đi tới đỡ hắn ngồi lên ghế đá cạnh Ôn Thần Húc.
– Ngươi bị làm sao vậy?
Ôn Thần Húc hỏi.
– Bị lão già nhà ta đuổi ra ngoài, còn nói nếu không ốm xuống vài vòng thì đừng hòng trở về nữa!
Bàng Trí bi phẫn nói,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-chi-than-huc/764288/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.