EDIT + BETA: Jeong
————————————————-
Phụ tử hai người mặt đối mặt nghỉ tạm một hồi, Bàng đại nhân bưng tách trà lên nhấp một ngụm nói:
– Nói đi, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
Bàng Trí đem sự tình ngày hôm qua trên dưới nói hết, sau đó nhìn chằm chằm ông, trong lòng đề cao cảnh giác.
– Suy cho cùng Lý gia cũng không oan uổng ngươi, ngươi thật đúng là có động thủ?
Bàng đại nhân đem cái ly trong tay ném qua, sớm đã đề phòng Bàng Trí một tay chụp lấy cái ly rồi chạy qua bên kia.
– Quân tử động khẩu không động thủ, cha, ngài có chuyện gì thì cứ nói là được rồi!
Trốn phía sau ghế bành, Bàng Trí không quên nói.
Bàng đại nhân không để ý đến lời nói của hắn, sắc mặt mang theo chút nghiêm túc hỏi:
– Ngươi nói thật cho ta, ngày hôm qua ngươi động thủ nặng hay nhẹ?
– Sao có thể nặng được, con không phải đã nói là chỉ dọa hắn thôi sao?
Thấy cha quả nhiên không tin mình, Bàng Trí giơ tay thề thốt bảo đảm nói:
– Con đánh tên họ Lý kia nhiều nhất là mười cái, hơn nữa con lại không dùng lực đánh, nhiều nhất chỉ đau thôi không có khả năng sẽ trọng thương.
– Ai biết được ngươi lỡ đánh trúng chỗ hiểm nào của hắn!
Bàng đại nhân không hoàn toàn tin tưởng nhi tử ngu ngốc mỗi ngày chỉ biết gây chuyện của mình.
– Ngài tin hay không thì tùy. Dù sao tên họ Lý kia chính là tự tìm đánh, đừng hi vọng con xin lỗi hắn!
Bàng Trí một lần nữa ngồi lại trên ghế,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-chi-than-huc/764282/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.