“Trời a......” Đường Phi hiện tại căn bản không biết nên như thế nào phản ứng, chỉ biết cầm lấy tay Chung Như Thủy không ngừng run run: “Ngươi thật là...... Ta, ta cũng vậy..... ta......” Giờ khắc này, đồng dạng kích động không biết nên nói cái gì, Đường Phi thầm nghĩ muốn khóc.
“Ha ha ha...... Ha ha, ô ô ô ~~” Chung Như Thủy nắm chặt tay Đường Phi ngây ngô cười, cười đến cư nhiên bắt đầu khóc, hai mắt hạnh to tròn không ngừng đổ ra nước mắt, vừa khóc vừa cười một phen ôm chặt Đường Phi, nói: “Ta thật sự không bao giờ ngờ lại ở chỗ này gặp được người giống như mình! Ta đã sớm biết bản thân không có khả năngtrở về, nhưng vẫn là muốn tưởng a, từ trước tới giờ, ta thật sự thật sự không biết thế giới này còn có một người khác giống ta tồn tại!”
“Ta cũng như vậy!” Đường Phi cũng gắt gao ôm Chung Như Thủy, ánh mắt toan sáp tràn đầy đầy nước mắt, thanh âm run run nói: “Ta vẫn thử trở lại thế kỷ hai mươi mốt, nhưng là đều...... Ta cũng đã sớm tuyệt vọng, lại càng không dám hy vọng xa vời thế giới này còn một ngườigiống như ta!”
“Đây là sự thật đi?” Chung Như Thủy nâng lên gương mặt tràn đầy lệ xoa xoa mặt Đường Phi, như là đang muốn xác nhận cái gì: “Ngươi thật sự tồn tại, không phải ta nằm mơ? Ngươi là thật?”
“Ha ha,” Đường Phi cũng giống nhau cười rơi lệ, đại lực nhéo nhéo mặt Chung Như Thủynói: “Đau không? Đau thì chính là thật sự !”
“Đau! Rất đau!” Chung Như Thủy cao hứng la
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-chi-quy-do/1401258/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.