Một đêm không ngủ, lại bởi vì chỉnh đốn đại viện cùngchuyện của lão Lục Giamà mất cả một buổi sáng, thời điểm Đường Phi đi ra ngoàiđã sớm mệt mỏi không chịu nổi. Cảm giác không khoẻ truyền tới, Đường Phi vừa đi vừa ho khan.
Về nhà, mới phát hiện cửa hàng rào không có đóng. Cửa phòng cũng mở toang.
Đường Phi cả kinh, thật sự là ốc lậu thiên phùng liên dạ vũ, đại viện mới xảy ra chuyện, nhà chính mình cũng bị cường đạo viếng thăm! không biết Phượng Thần Anh thế nào, Nhị Bách Ngũ đâu?
(Ốc lậu thiên phùng liên dạ vũ: xuất phát từ tác phẩm “Tỉnh thế hằng ngôn” của Phùng Mộng Long. Gồm 2 câu:
Ốc lậu thiên phùng liên dạ vũ
Thuyền trì hựu ngộ đả đầu phong
Giải nghĩa: phòng dột còn phải trải qua suốt đêm mưa, thuyền đã đến trễ còn phải đi ngược gió. Hàm ý: phước bất trùng lai, hoạ vô đơn chí, tai hoạ đến dồn dập.
Chuyển thơ:
Nhà dột còn gặp mưa dông
Thuyền ai chấp chới gió không cho về
)
“Nhị Bách Ngũ ! Phượng Thần Anh !” Đường Phi vừa kêu vừa đi vào nhà. Trong phòng vẫn tình trạng trước khi đi, chỉnh tề mộc mạc đơn giản. Đường Phi nghĩ nghĩ vào khách gian, không có người. Lại vào chủ gian, vẫn là không có người. Nhị Bách Ngũ không có, Phượng Thần Anh cũng không thấy!
Đường Phi một trận bực mình, bắt đầu không ngừng ho khan, nhanh chóng đến uống một tách trà, mới ngăn chận được cơn ho.
Đầu đau muốn nứt, Đường Phi gõ cái trán, miễn cưỡng đứng lên ra ngoài tìm người. Có lẽ sớm hay muộn có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-chi-quy-do/1401252/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.