Đường Phi bị cơn đau làm thức giấc. Vết thương toàn thân đều giống như có ngàn vạn con kiến cắn xé, vừa đau nhức lại vừa ngứa ngáy, hận không thể dùng tayđể gãi mới thoải mái. Đường Phi khó chịu nhíu mày, hô hấp có chút trầm trọng, vừa định nâng tay cào một đường trên miệng vết thương, mới cảm giác được tay phải của mình đã bị người chặt chẽ giữ lấy, tay người nọ dày rộng, sạch sẽ, ấm áp. Nghiêng đầu nhìn lại, Đường Phi ngẩn ra, Phượng Thần Anh chính là đang ghé vào bên giường hắn ngủ say, vẫn nhẹ nhàng nắm lấy tay chính mình, hai đáy mắt thâm quầngchứng tỏchủ nhâncủa nó cực kỳ mệtmỏi. 
Là hắn, chiếu cố mình một đêm? Đường Phi có chút đăm chiêu nhìn gương mặt ngủ say của Phượng Thần Anh, dung nhan khi ngủ không hề phòng bị hoàn toàn không giống như bình thường, lộ chút tính trẻ con cùng–ôn nhu. Hắn, Đường Phi nhíu mày biểu tình có chút cổ quái, hắn...... nguyên lai hắn đang ngủ, lại còn ngáy nhè nhẹ! Không biết vì cái gì, nhìn hơi thở Phượng Thần Anh thoát ra từ đôi môi mỏng gợi cảm hơi hé mở, Đường Phi thực lỗi thời muốn bật cười, hắn còn tưởng rằng người giống như Phượng Thần Anh, cho dù đang ngủ cũng sẽ đối với bất luận kẻ nào đều phòng bị, nếu không nữa thì cũng là bộ dáng phong tình vạn chúng, mê chết một xe đầy mĩ thiếu niên thiếu nữ, như vậy mới phù hợp với tính cách âm tình bất định hỉ nộ vô thường của Phượng Thần Anh. Không nghĩ tới...... quả thật nhìnngười không thể nhìn tướng mạo. 
“Ngươi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-chi-quy-do/1401171/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.