Được Mộ Thần đáp ứng, tâm tình Bạch Hùng Đào khoan khoái hơn rất nhiều.
Bạch Hùng Đào có chút oán trách Diệp Thạch: “Diên Tinh, sao ngươi không sớm nói ông ngoại ngươi là người Lăng gia?”
Diệp Thạch ủy khuất nói: “Các ngài cũng không hỏi ta mà.” Có mấy lần Diệp Thạch muốn nói, nhưng liếc thấy bộ dạng gia trưởng thiếu hưng trí, cũng liền không nói gì.
Bạch Hùng Đào: “…” Ngươi nói mẫu phụ ngươi là đến từ nước ngoài, thì ai mà nghĩ ra mẫu phụ ngươi là nhi tử của người Lăng gia.
“Nếu ông ngoại ngươi và mẫu phụ là người nước ngoài, vậy sao ông ngoại lại làngườiLăng gia?” Bạch Hùng Đào không hiểu.
Diệp Thạch đơn giản nói một chút về quan hệ giữa Lăng Xuyên cùng Khúc Khôn gặp nhau trong bí cảnh, sau đó châu thai ám kết.
Bạch Hùng Đào nhíu mà, nói: “Thì ra là có chuyện như vậy, ông ngoại ngươi thật đúnglà…” Bạch Hùng Đào dừng một chút, lại nói: “Ông ngoại ngươi đúng là bại hoại.”
Diệp Thạch: “…”
“Ông ngoại ta là võ thánh đấy.” Diệp Thạch xoa mũi nói. Mặc dù là bại hoại, nhưng lại là một bại hoại hết sức lợi hại.
Bạch Hùng Đào: “…”
Bạch Hùng Đào kỳ lạ nhìn Diệp Thạch. Theo hắn hiểu biết, bên ngoài nguyên khí loãng, võ thánh đã càng ngày càng ít, kết quả phụ thân cùng ông ngoại của Bạch Diên Tinh đều là võ thánh. Huyết thống tốt như vậy, khó trách tuổi còn trẻ đã có thể trở thành võ thánh.
“Ông ngoại ngươi có địa vị rất cao ởLăng gia?” Bạch Hùng Đào hỏi.
Diệp Thạch gật đầu: “Địa vị của ông ngoạiở Lăng gia có chút tương tự vớiđịa vị củaphụ thân ở Bạch gia.”
Bạch Hùng Đào trong lòng liền có cảm giác nguy cơ. Tuy rằng giữa phụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-chi-phao-hoi-nam-xung/1337459/chuong-373.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.