Trong Linh Tháp.
Lăng Xuyên đánh giá Mộ Thần, chua chua nói: “Luyện khí thuật của ngươi hẳn là đãđến cửu cấp rồi nhỉ?”
Mộ Thần đáp: “Giả lập trongLinh Tháp thì đã đến cửu cấp.”
Tuy vậy, ở bên ngoài thì vẫn chưa thử. Nhưng nếu ở trong Linh Tháp đã tới cửu cấp, thì bên ngoài cũng tám chín phần mười thôi.
“Thật nhanh!” Lăng Xuyên lầm bầm.
Trình độ tiến cảnh luyện khí thuật của Mộ Thần so với hắn năm đó còn nhanh hơn. Hắn chính là thiên tài luyện khí xuất sắc nhất của Lăng gia mấy ngàn năm nay, nhưng thiên phú luyện khí của Mộ Thần lại càng trên hắn.
Những thiếu niên Lăng gia đời này nếu như cũng giống như Mộ Thần, những lão nhân kia cũng sẽ không cần cả ngày đem mấy câu “Bùn nhão không dính được lên tường”, “Gỗ mục không thể chạm khắc”, “Đời này không bằng đời trước” đặt bên miệng. Đương nhiên, nếu như thiếu niên Lăng gia cũng giống như Mộ Thần, vậy thế hệ trước của Lăng gia cũng không còn mặt mũi gì để nói.
“Đều bởi vì ông ngoại dạytốt, chứ nếu chỉ dựa vào chính ta, muốn đạt tới cửu cấpthì còn không biết phải chờ tới năm nào tháng nào đâu.” Mộ Thần khen tặng.
Lăng Xuyên cười bảo: “Cũng nhờ ngươi có năng lực lĩnh ngộ cao.” Mộ Thần có được dị hỏa, điểm này đối với luyện khí thuật của Mộ Thần cũng có tác dụng tăng trì rất lớn.
Mộ Thần nhìn nhìn Lăng Xuyên mặt mũi bầm dập, sắc mặt cổ quái hỏi: “Lăng ông ngoại, mặt của ngài không cần trị liệu một chút sao?”
Với tu luyện giả cấp bậc như Lăng Xuyên, chỉ cần vận hành một chút nguyên khí thì này mấy vết thương này sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-chi-phao-hoi-nam-xung/1337452/chuong-366.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.