Lâm gia.
“Người đâu! Thả ta ra ngoài, thả ta ra ngoài!” Lâm Ngọc cất cao thanh âm, không ngừng hô.
“Bát tiểu thư, ngươi đừng gọi nữa, ngươi làm cho gia tộc gặp phải phiền toái lớn như vậy rồi mà vẫn không thể yên tĩnh được một chút sao?” Thủ vệ phụ trách trông coi Lâm Ngọc hết sức chán ghét nói.
Lâm Ngọc cắn chặt răng, trong lòng dâng lên nỗi hận thù.
Bắt đầu từ khi Lâm Ngọc được La Hòa thu làm đồ đệ thì vẫn luôn sống trong an nhàn sung sướng, được mọi người trong gia tộc kính, phủng. Nhưng hiện tại mặt của nàng bị hủy, tu vi cũng bị phế đi.
Thái độ mọi người trong gia tộc đối với nàng lập tức thay đổi, lúc trước các trưởng lão gia tộc đối với nàng ôn hoà bao nhiêu, thì hiện tại lại càng dữ tợn bấy nhiêu.
Lâm Ngọc siết chặt tay nhìn tên hộ vệ bên ngoài. Nếu như lúc trước người này dám nói với nàng như vậy, nàng đã sớm giết chết hắn. Nhưng hiện giờ, nàng lại chỉ có thể bất lực đứng nhìn.
“Bên ngoài huyên náo như vậy là có chuyện gì sao?” Lâm Ngọc cắn chặt răng hỏi.
“Bát tiểu thư hỏi nhiều như vậy làm gì? Việc này không liên quantới ngươi đâu.” Hộ vệ liếc Lâm Ngọc một cái, giọng điệu khinh thường.
Lâm Ngọc tức giận cả người phát run, lại không biết nên làm thế nào.
Chợt một nữ tử khuôn mặt quyến rũ nhưng lại có chút tiều tụy, tâm sự nặng nề đi tới, “Vương hộ vệ, ta muốncùng Ngọc nhi nói mấy câu được không?”
Vạn Linh vừa nói vừa lén lút nhét một chiếc nhẫn không gian cho hộ vệ. Hộ vệ dùng linh hồn lực xem thử nhẫn không gian, do dự một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-chi-phao-hoi-nam-xung/1337447/chuong-361.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.