Khúc Khôn nhìn thấy thân ảnh Lăng Xuyên, chẳng biết tại sao, bỗng dưng lại có chút chột dạ.
“Sao ngươi lại tới đây nữa?” Khúc Khôn lộ ra biểu tình “hung thần ác sát” mà mình tự nhận, nhìn chằm chằm Lăng Xuyên hỏi.
“Tới thăm ngươi một chút.” Lăng Xuyên nhìn bộ dáng “được người thích” của Khúc Khôn, tươi cười nói.
Khúc Khôn bực bội kéo kéo tay áo, liếc mắt lãnh đạm nói với Lăng Xuyên: “Ta không có gì đẹp đâu mà nhìn.”
“Ngươi sao lại không có gì đẹp? Ngươi là đẹp nhất, cả vạn vật ở Trung Châu đều không bằngmột nửa phong tình của ngươi.” Lăng Xuyên ôn nhu nói với Khúc Khôn.
Khúc Khôn lập tức run rẩy, “Ngươi đừng nói nữa.” Hắn mới vừa ăn no, đây là muốn ói ra đâu.
“A Khôn, ta nghe nói rằng, ngươi không hài lòng đối với năng lực của ta sao?” Lăng Xuyên ủy khuất hỏi Khúc Khôn.
Khúc Khôn quay mặt đi, gương mặt vặn vẹo, “Ngươi… cách ta xa chút đi.”
Lăng Xuyên vừa mới tới gần, Khúc Khôn lập tức có loại cảm giác như đang bị Lăng Xuyên áp đảo.
“Nghe nói ngươi rất bất mãn đối với năng lực của ta.” Lăng Xuyên nửa ngồi xổm bên người Khúc Khôn, cầm bàn tay Khúc Khôn lên hôn hôn, rồi hỏi.
Khúc Khôn lắc lắc tay, nghiến răng nghiến lợi nói: “Đúng thì thế nào?”
“Không thế nào cả,ta chỉ là nghĩ, ta đã sinh mãnh như vậy rồi mà ngươi còn không hài lòng, thật sự ngoài ý muốn của ta, nhưngyên tâm, ta sẽ không ngừng cố gắng hơn.” Lăng Xuyên khẽ vuốt ve gương mặt Khúc Khôn, nói.
Khúc Khôn đen mặt. Cái tên Lý Phôi chết tiệt kia dám cáo hắc trạng với Lăng Xuyên, đúng là nên sát ngàn đao.
Khúc Khôn mím chặt môi, cuối cùng cũng vẫn không chịu thừa nhận năng lực Lăng Xuyên rất tốt, phi thường tốt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-chi-phao-hoi-nam-xung/1337434/chuong-348.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.