🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Bạch Thần Tinh híp mắt, trong mắt hiện lên vài tia lạ, Mộ Thần chỉ luyện mấy viên đan mà đã kinh động tới tháp chủ đan tháp với vị Tịch đại sư lánh đời này.
“Bạch đạo hữu, con rể nhà ngươi thật lợi hại, không ngờ lại đưa cả tháp chủ đan tháp với Tịch đại sư tới đây.”
Bạch Thần Tinh cười: “Đó là do hai vị nể tình thôi, kỳ thật Thần nhi chỉ biết luyện chế một ít đan dược bát cấp cấp thấp, so với Cừu đại sư và Tịch đại sư thì còn kém xa, không coi là gì cả.”
“Lời này Bạch đạo hữu nói hơi quá, luyện dược sư bát cấp mà còn không coi là gì, vậy đám lão già chúng ta đây còn được coilà gì?”
“Tuy rằng hiện tại Mộ Thần mới chỉ là luyện dược sư bát cấp cấp thấp, nhưng mà, tuổi hắn vẫn còn rất nhỏ.”
“Đúng vậy! Từ mấy vạn năm nay, Mộ Thần chính là luyện dược sư bát cấp trẻ tuổi nhất.”
“Mộ Thần trừ đan thuật ra, thì trận pháp, minh văn, phù chú và luyện khí đều không kém, chuyện này mới là khó có được nha.”
“Mộ Thần tài hoa như thế, hoàn toàn xứng đáng với danh xưng ‘đệ nhất nhân trong lứa trẻ tuổi’, Bạch đạo hữu à, ánh mắt nhi tử nhà ngươi thật sự quá lợi hại!”
“…”
Bạch Thần Tinh bất đắc dĩ khoát tay: “Các ngươi đừng có khen hắn như vậy, may mà hắn không nghe thấy, nếu không chỉ sợ đi đường cũng phải lướt nhẹ, làm gì còn có tâm tư luyện đan.”
Ô Phượng nhìn biểu tình bình chân như vại trên mặt Bạch Thần Tinh, thầm nghĩ, Mộ Thần có thể đi đường lướt nhẹ hay không thì không biết, nhưng mà, Bạch Thần Tinh đã xác định chắc là đi đường lướt nhẹ rồi kia kìa.
“Thường thì luyện dược sư bát cấp để quen thuộc với một loại đan dược cần phải cóhai ba năm thời gian, không nghĩ tới mới qua chút thời gian mà Mộ thiếu đã bắt đầu thử luyện chế loại đan dược bát cấp thứ hai.”
Bạch Thần Tinh híp mắt, đầy bất đắc dĩ thở dài: “Còn không biết có thể được hay không đâu, nếu như luyện chế thất bại, vậy liền đáng tiếc rồi. Linh dược bát cấp chính là thứ tốt đấy.”
“Thắng bại là chuyện thường, có luyện dược sư bát cấp nào có thể bảo chứng xác xuất thành công trăm phần trăm đâu. Thế nhưng, Nhìn bộ dáng Mộ thiếu thì hẳn là có nắm chắc.”
“Có nắm chắc? Hắn có thể nắm chắc gì chứ? Làm việc mơ mơ hồ hồ, không biết có đan kiếp mà đã luyện chế đan dược bát cấp, mệt cho hắn lúc đang ở trong bụng mẹ còn chưa bị đánh chết.” Bạch Thần Tinh tức giận nói.
Một đám võ tôn: “…” Con ngươi còn không phải cũng không biết có trận pháp kiếp, liền mơ hồ bày ra trận pháp bát cấp đó sao? Khi đó sao không thấy ngươi quở trách gì đi!
… …
Mộ Thần lấy ra một cái đan lô, cái đan lô ban đầu sau khi luyện chế qua hai lần Kim Dương Đan thì đã có chút tổn hại, cái đan lô này là có người tìm được trong bí cảnh đưa tới đổi đan dược với hắn.
Luyện chế Linh Tâm Đan khó khăn hơn Kim Dương Đan rất nhiều, vì để bảo đảm không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, Mộ Thần đã thử luyện giả lập trong Linh Tháp không dưới mấy trăm lần, thế nên đối với mỗi một chi tiết hắn đều hiểu rõ. Đều nói đọc trăm cuốn sách cũng không bằng tự mình nhìn thấy, hiện giờ dù Mộ Thần có nhắm mắt lại cũng có thể luyện ra được đan dược.
Tuy rằng rất nắm chắc luyện ra được Linh Tâm Đan, nhưng Mộ Thần cũng không dám chậm trễ một chút nào.
Kim Dương Đan có thể luyện chế thất bại, nhưng Linh Tâm Đan này lại không thể thất bại.
“Bộ dáng Mộ Thần nhìn không như là lần đầu tiên luyện chế Linh Tâm Đan, hắn rất thuần thục.” Cừu Tranh Vanh nói.
Tịch Thần An gật đầu: “Ta cũng có loại cảm giác này, nhưng đây rõ ràng là lần đầu tiên hắn luyện chế Linh Tâm Đan, chẳng lẽ là chuyển thế?”
Cừu Tranh Vanh lắc lắc đầu, “Cho dù là chuyển thế, thì trải qua chuyển thế luân hồi, ký ức được bảo tồn cũng là thiếu càng thêm thiếu, không thể nào thuần thục được như vầy.”
Tịch Thần An châm chước nói, “Có thể là Mộ Thần có thủ đoạn đặc biệt gì đó, nếu không lấy độ tuổi như hắn, dù có nghịch thiên thì cũng không thể nào thuần thục như thế.”
Cừu Tranh Vanh cau mày, trong mắt hiện lên mấy phần tối tăm.
“Cừu tháp chủ, có thể có liên quan tới Linh Tháp không?” Tịch Thần An hỏi.
Tịch Thần An nói tiếp: “Cừu tháp chủ, Mộ Thần là người có Linh Tháp, Linh Tháp của đan tháp các ngươi vàLinh Tháp của Mộ Thần đầu là truyền thừa nhất mạch, cấp bậc đan tháp các ngươi lại càng ở trên Linh Tháp của Mộ Thần, có phải ngươi biết được gì đó không?”
Cừu Tranh Vanh lạnh lùng liếc mắt nhìn Tịch Thần An: “Tuy rằng Linh Tháp trong tay Mộ Thần có cấp bậc thấp, nhưng nó đã bị Mộ Thần nhận chủ. Sau khi Linh Tháp nhận chủ, hẳn là sẽ có một ít công năng đặc biệt.”
Tịch Thần An híp mắt, trong mắt hiện lên vài phần không cho là đúng.
Mộ Thần thong dong xử lý linh thảo, thuần thục luyện hóa nước thuốc, ngưng dịch thành đan.
Vô số luyện dược sư trợn tròn mắt, hết sức chuyên chú nhìn Mộ Thần trong hình ảnh, đến thở cũng không dám thở mạnh.
… …
Trên bầu trời tụ tập lôi vân. Ngoài bí cảnh, từng âm thanh kinh ngạc liên tiếp vang lên.
“Thành, lại thành!”
“Chuyện bất quá tam, không ngờ lại thành nữa. Xem ra Mộ thiếu có thể thành công luyện ra đan dược bát cấp, tuyệt độ không chỉ là nhờ vận khí.”
“Xác xuất thành công của Mộ thiếu quá kinh người, chẳng lẽ xác xuất hắn luyện chế đan dược thành công là trăm phần trăm sao?”
“Trăm phần trăm thì không có khả năng, nhưng xác xuất thành công của Mộ thiếu đúng là kinh người thật.”
… …
Tâm tư rất nhiều võ tôn ở đây không khỏi lung lay.
Đan dược bát cấp có giá trị cực cao, nhưng mà tình huống luyện dược sư bát cấp luyện hư linh dược chỗ nào cũng có. Luyện dược sư bát cấp có thân phận tôn quý, dù cho linh dược bị luyện hư, thì người tới cửa xin giúp đỡ còn phải liếm mặt, đưa lên hậu lễ, cảm tạ đối phương đã vất vả một phen.
Mộ Thần luyện đan với xác xuất thành công cao như vậy, có lẽ, nếu xin hắn giúp đỡ thì sẽ tốt hơn là xin mấy những luyện dược sư thâm niên mắt cao hơn đầu kia giúp đỡ.
Nghĩ đến đây, một đám võ tôn đi lên, lôi kéo làm quen với Bạch Thần Tinh.
Mấy võ tôn Mệnh Tộc thấy một màn như vậy, sắc mặt cả đám vô cùng khó coi.
… …
“Lôi kiếp đến rồi.” Diệp Thạch vén tay áo lên, chiến ý dâng trào nhìn lôi vân trên bầu trời.
Cừu Tranh Vanh nhìn lôi vân đang tụ tập trong hình ảnh, cười nói: “Đúng là hậu sinh khả uý!”
Tịch Thần An gật đầu: “Người trẻ tuổi hiện tại quả là lợi hại.”
Ô Phượng thấy Diệp Thạch hưng phấn thì nói: “Thần Tinh, con ngươi bị sét đánh nhưng rất vui vẻ nha.”
Bạch Thần Tinh: “Thể chất Diên Tinh ngày càng mạnh, hiện giờ ảnh hưởng từ đan kiếp bát cấp đối với Diên Tinhcũng ngày càng nhỏ.”
Lần đầu tiên đối mặt với lôi kiếp, Diệp Thạch có chút kinh nghi, sau khi liên tiếp bị lôi kiếp đánh xuống, cảm nhận được chỗ tốt tẩy kinh phạt tủy, Diệp Thạch từ từ có một loại tâm lý chờ đợi đối với lôi kiếp.
Liệt Hình Thiên nhìn bộ dáng Diệp Thạch nóng lòng muốn thử, trong lòng không khỏi cảm thấy quái dị.
Ầm ầm tiếng lôi đánh xuống, Diệp Thạch xung trận lên trước bay lên đỡ. Lần này Mộ Thần chỉ luyện ra năm viên đan dược, vốn là lấy năng lực hiện giờ của hắn, một lò luyện ra bảy tám viên cũng có thể. Thế nhưng tuy chỉ luyện ra năm viên đan dược, nhưng lôi kiếp mà Linh Tâm Đan dẫn ra lại lớn hơn so với lôi kiếp mà sáu viên Kim Dương Đan lúc trước dẫn ra.
Sau khi Liệt Hình Thiên bị lôi kiếp đánh xuống bốn năm lần, thì bị Mộ Thần ném ra ngoài.
Liệt Hình Thiên vốn còn có thể đỡ thêm hai cái, nhưng Mộ Thần sợ hắn không cẩn thận bị đánh chết, thế nên liền tùy tay ném ra.
Liệt Hình Thiên nhìn Mộ Thần và Diệp Thạch xuyên qua xuyên lại trong lôi kiếp, trong mắt hiện lên vài tia hâm mộ. Dù giờ hắn có mạnh thì hắn cũng chỉ là một võ hoàng, đối phó với những võ tông tam tinh, tứ tinh bình thường thì còn được, nhưng nếu gặp phải loại quái thai như Mộ Thần Diệp Thạch, vậy hắn chỉ có một con đường chết.
… …
Trang Cẩn nhìn chỗ lôi kiếp, trên mặt đầy vẻ mê mang, “Sao lại có lôi kiếp nữa? Rõ ràng trước đó không lâu đã có lôi kiếp rồi mà.”
Mỗi lần nhìn thấy lôi kiếp, tâm tình Trang Cẩn liền trở nên không tốt. Trong bí cảnh, nếu có xuất hiện lôi kiếp, không phải có người thăng cấp võ tông thì chính là có đan dược bát cấp xuất thế, hoặc cũng là có trận pháp bát cấp xuất thế. Vô luận là loại tình huống nào, đối với đám Trang Cẩn đều không phải là tin tức tốt.
Tâm tình Trang Cẩn không tốt, tâm tình đám người Mộ Dung Phong tất nhiên cũng không tốt hơn.
“Nhìn tình huống lần này thì nó có vẻ là đan kiếp.” Thạch Kinh Thiên nói.
Lần thứ ba! Đây là lần thứ ba trong bí cảnh xuất hiện đan kiếp! Luyện đan thuật của Mộ Thần lợi hại như thế sao? Luyện một lần là thành một lần?
“Có thể nào Bạch Diên Tinh căn bản không nói chuyệnphương thuốc cho Mộ Thần?” Mộ Dung Vũ nhíu mày nói.
“Nói với hắn thì như thế nào, Khúc Tâm Dương là mẫu phụ của Bạch Diên Tinh, cũng không phải của Mộ Thần. Mộ Thần nhìn thì bình thường, nhưng có lẽhắn chính là một tên có tâm lý biến thái, có lẽ Mộ Thần còn ước gì phụ mẫu Bạch Diên Tinh đều mất, như thế Bạch Diên Tinh sẽvẫn đi theo bên hắn.” Tằng Mặc lạnh lùng nói.
Trang Cẩn nhíu mày: “Có thể là do Mộ Thầncăn bản không quan tâm Bạch Diên Tinh, cho nên hắn mới không chút nào quan tâm tới mẫu phụ Bạch Diên Tinh?”
“Cũng có khả năng này! Bạch Diên Tinh tư sắc bình thường, có thể Mộ Thần chỉ là vui đùa một chút…” Mộ Dung Vũ nói.
“Ta nghe nói trong đan điếm của Mộ Thần có một nam nhân áo đen, là Liệt Hình Thiên,hình như Hồi Hồn Quả đang ở trong tay hắn.” Thạch Kinh Thiên bỗng lên tiếng.
Mộ Dung Phong mãnh liệt mở to mắt, tức đến khó thở mà nói: “Ngươi nói cái gì?Lời này là thật? Vậy sao ngươi không nói sớm?!”
“Ta cũng chỉ mới có được tin tức.” Thạch Kinh Thiên nhăn chặt mày nói.
Tại trong bí cảnh, Thạch Kinh Thiên thủ đoạn có hạn, người có thể truyền lại tin tức cho Thạch Kinh Thiên cũng không nhiều.
Mộ Dung Phong đỏ mắt, cơ hồ nghiến răng nghiến lợi mà nói: “Khó trách Mộ Thần không vội vàng một chút nào, thì ra là đã sớm có đường lui.”
Thạch Kinh Thiên châm chước một chút rồi nói: “Gần đây Mộ Thần với Diệp Thạch như đang làm cái gì đó, hẳn là có liên quan tới Liệt Hình Thiên.”
Mộ Dung Phong cau mày nhìn qua Thạch Kinh Thiên, không kiên nhẫn hỏi: “Rốt cuộc ngươi còn cần bao lâu mới tiến vào võ tông đây?”
Sắc mặt Thạch Kinh Thiên bỗng nhiên đỏ lên, “Chắc là nhanh thôi.”
Mộ Dung Phong tức giận nói: “Nhanh, nhanh?Ngươi luôn cứ nói nhanh, thế nhưngthời gian cũng đãlâu như vậy.”
Thạch Kinh Thiên mím môi, trên mặt tràn đầy sương mù.
Trang Cẩn nhìn thấy bộ dáng Thạch Kinh Thiên như vậy thì bất đắc dĩ nói: “A Phongà, Kinh Thiên đang cố hết sức đấy thôi, ngươi đừng làm khó hắn như thế.”
“Ta có một viên Huyết Long Đan, có lẽ sẽ giúp ngươi đột phá võ tông.” Mộ Dung Phong lạnh nhạt nói.
Trên mặt Thạch Kinh Thiên liền hiện lên vẻ nhục nhã: “Ta không cần, ngươi giữ lại đi.”
Thạch Kinh Thiên siết chặt tay, Mộ Dung Phong coi hắn là tên ngốc sao? Tuy rằng Huyết Long Đan có thể giúp đột phá võ tông, nhưng nó lại là loại đan vắt cạn kiệt tiềm lực của một người để đạt tới mục đích đột phá, Mộ Dung Phong muốn cắt đứt tiền đồ của hắn sao!
Trang Cẩn có chút khó hiểu nhìn Mộ Dung Phong: “A Phong, Huyết Long Đan có thể trợ giúp đột phá võ tông sao?”
Mộ Dung Phong gật đầu: “Đúng vậy.”
“Vậy sao giờ ngươi mới lấy ra?” Trang Cẩn nhìn qua Thạch Kinh Thiên, “Kinh Thiên, ngươi thật sự không cần sao?”
Thạch Kinh Thiên siết chặt tay, sắc mặt xanh mét. Trên mặt Trang Du nhất thời hiện lên vẻ hoang mang.
“Thôi, nếu Kinh Thiên không cần thì chúng ta cứtừ từ.” Giang Triệu Lâm mở miệng nói.
Mộ Dung Phong hừ lạnh một tiếng, Thạch Kinh Thiên tối tăm mặt mày cúi đầu.
Trang Cẩn hoang mang nhìn bọn họ, ánh mắt nhìn Thạch Kinh Thiên đầy vẻ khó hiểu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.