“Tiền bối, chuyện tiền tuyến đều kính nhờ tiền bối.” Mộ Thần lo lắng chắp tay với Mạc Phong.
Mạc Phong gật đầu, vân đạm phong khinh nói: “Được, ngươi yên tâm, có ta ở đây, chỗ này sẽ không bị sao đâu.”
“Kính nhờ tiền bối, bọn ta sẽ mau chóng trở về.” Mộ Thần chắp tay nghiêm túc nói.
Mạc Phong gật đầu nói: “Được.”
“Trong đây có ba tờ phù lục cấp, ta lưu lại để tiền bối có cần thì lấy ứng phó với những tình huống đột ngột.” Mộ Thần nghĩ nghĩ, lấy ra một cái hộp rồi nói.
Mạc Phong nhìn thần tình ưu sắc trên mặt Mộ Thần, bộ dáng như là khi ủy thác lúc sắp lâm chung, cười bất đắc dĩ, thở dài nói: “Mộ Thần, ngươi yên tâm đi. Ta tốt xấu gì cũng là một võ hoàng mà.”
Mộ Thần xấu hổ cười, có chút ngại ngùng nói: “Cũng không phải là ta không tin vào năng lực của tiền bối, mà là thật sự bởi vì lần thú triều này có chút khó nắm bắt.”
Sắc mặt Mạc Phong hơi đổi, thú triều chỉ mới bùng nổ được một năm thôi. Mạc Phong đã đáp ứng Mộ Thần sẽ lưu lại một năm, vốn tưởng là một năm này sẽ không có việc gì, nhưng theo tình hình lúc này, một năm sắp tới sẽ có bao nhiêu biến cố thì thật sự không nói được. Thế nhưng nếu hắn đã đáp ứng Mộ Thần rồi thì cũng chỉ có thể liều thôi.
“Được người nhờ thì sẽ cố hết sức, ngươi yên tâm, cho dù có chuyện gì phát sinh, ta đều sẽ hết sức.” Mạc Phong trịnh trọng nói.
Mộ Thần để lại cho mỗi một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-chi-phao-hoi-nam-xung/1337300/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.