“Mộ thiếu, gần đây ngươi đang bận rộn chuyện gì vậy? Chúng ta giờ mới gặp được ngươi đó.” Trang Du chớp chớp mắt hỏi.
“Gần đây ta đang học luyện đan với phụ thân.” Mộ Thần nhấp một ngụm trà, không mặn không nhạt nói. jv2412
Trang Du hơi nhíu mày, trong lòng có chút khó chịu, nếu là trước đây, Mộ Thần vừa nghe thấy câu hỏi của hắn thì biểu tình sẽ như thụ sủng nhược kinh, sẽ nghĩ tất cả biện pháp lấy lòng hắn.
Loại thủ đoạn lạt mềm buộc chặt này, chơi một hai lần coi như mới mẻ, nếu như đùa nhiều, sẽ khiến cho người khác chán ghét.
Trần Mạc Nhiên cười nhạo một tiếng, “Từ lúc nào mà ngươi lại cảm thấy hứng thú với luyện đan vậy? Đừng tưởng rằng phụ thân ngươi là luyện đan sư thì ngươi có thể trở thành luyện đan sư, việc luyện đan này cũng không phải người bình thường có thể làm đâu!”
Mộ Thần thản nhiên cười, “Ta cũng chỉ là thử một lần mà thôi.”
“Thần thiếu, ngươi đã là võ đồ chín sao rồi!?” Tôn Vũ chăm chú quan sát Mộ Thần, bỗng kinh ngạc thốt lên.
Trong mắt Trần Mạc Nhiên hiện lên một tia hàn quang, hắn bây giờ vấ̃n chỉ là võ đồ tám sao. Trên con đường tu luyện, hắn vẫn luôn vững vàng áp Mộ Thần một bậc, không nghĩ tới Mộ Thần im hơi lặng tiếng lại vượt mặt hắn, tâm tình Trần Mạc Nhiên nhất thời loạn thành một đoàn. d.u.n.g.v.u.2.4.1.2
“Mộ Thần, đừng nói là ngươi ăn dược đi? Chúng ta vẫn còn đang ở cảnh giới võ đồ, ăn nhiều dược vật thì sau này sẽ xong đời đấy.” Trần Mạc Nhiên chuyển mắt rồi nói.
Đôi mắt Mộ Thần xẹt qua một tia sát khí, “Thật sự là cám ơn sự quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-chi-phao-hoi-nam-xung/1337103/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.