*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Arisassan
Hai người trực tiếp được đưa đến bờ hồ nước ở trung tâm biệt viện, bên cạnh ba người Nguyên Cẩm Diệp có thêm một đạo nhân mặc thanh sam, khuôn mặt hiền lành, cầm trong tay một cây phất trần.
Phu phu bọn họ cúi đầu hành lễ với ba người, rồi Từ Sơ Ngôn mở miệng nói: "Vị này chính là Thanh Diểu đạo nhân."
Hai người bèn quay sang thăm hỏi Thanh Diểu đạo nhân một cái, Từ Sơ Ngôn lại giới thiệu cho ông: "Vị này chính là Trì Tu.", rồi chỉ vào Hàn Liệt: "Còn đây là phu lang của y Hàn Liệt, cũng chính là người nhìn ra được ý nghĩa bên trong của bố cục phong thủy này."
Thanh Diểu đại nhân vuốt vuốt bộ râu bạc trắng của mình, đưa mắt nhìn về hướng Hàn Liệt, mỉm cười nói: "Mệnh cách tuy khá kỳ lạ, nhưng cũng là một người có phúc."
Hàn Liệt căng khóe miệng cười cười, trong lòng thầm phun tào: sao thần côn nào cũng thích nói như thế hết vậy.
"Có thể buông bỏ chấp niệm, cùng nắm tay người đến răng long đầu bạc, không uổng công đời này được trọng sinh trở lại, ngươi cũng rất tốt." Thanh Diểu đạo nhân lại cười nói với Trì Tu.
Trì Tu trong lòng sững sờ, Thanh Diểu đạo nhân biết y là người trọng sinh sao? Không hổ là đạo nhân được cả hoàng thất Tứ quốc tôn sùng, quả thật có chút môn đạo.
Những người còn lại không thể hiểu được ý nghĩa trong lời nói của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-chi-nong-gia-vien-lam-su/762865/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.