"A! Được! Được! Vậy ngươi chờ ta một chút." Ca nhi kia luống cuống tay chân mà chuẩn bị, bất quá trên mặt lại là một nụ cười rất tươi, y đem tất cả đậu gom vào một túi, nhìn qua cũng rất nhiều, khoảng chừng hơn nửa bao chứ không ít.
"Đây, tiền của ngươi, đa tạ." Lưu Hi lấy tiền trong túi trả cho y, liền ôm bao đậu, một bao đồ to tiểu phu lang ôm có vẻ như hơi quá sức.
"Chúng ta trở về trước đi, Hi nhi ngươi ôm như vậy cũng bất tiện, đem đồ về cất một lát nữa lại đến dạo, hiện tại vẫn còn sớm, còn rất nhiều người chưa tới, tối nay có lẽ còn nhiều đồ vật khác mới lạ hơn nha." Tuấn ca nhi hỗ trợ nâng bao tải, nói.
"Ân." Hai người còn lại đều đồng tình gật đầu.
Sau khi thương lượng xong, Thông ca nhi đem đồ về nhà cất, Tuấn ca nhi cũng giúp Tiểu phu lang đem cây đậu về nhà, lúc này mới lại ra cửa đi tới chợ tiếp, bất quá bởi vì Tiểu phu lang trước đó "Vung tiền như rác", mỗi người tâm tình đều hảo không ít đều ôm tâm tình rất tốt, nói nói cười cười, thật náo nhiệt.
"Tuấn ca nhi, nhà ngươi có phải có loại khoai lang đỏ không?" Lưu Hi nghiêng đầu hỏi, y muốn ở mảnh đất trống ngoài hậu viện trồng một ít khoai lang đỏ, nhà bọn họ là độc lập, đất hoang không có chủ, không cần lãng phí.
Mà khoai lang đỏ không chỉ có sinh trưởng nhiều, có thể chế biến được nhiều món, còn có thể phơi khô làm lương thực dự trữ, hơn nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-chi-ngoan-ngoan-tieu-phu-lang/764166/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.