Chốc lát sau liền đến lượt vị lão gia tử kia.
Tần Miễn nhìn thấy hai nhi tử tung tăng chạy lên, nhướng mày.
Lôi Duệ Lân chắp tay sau lưng, gật gù nói: “Phụ thân, chúng ta tới để giúp Trần Hữu Dư gia gia bốc thăm. Trong nhà lão gia gia có sáu nhân khẩu.”
Tần Miễn nhìn sang vị lão giả kia, lão giả cười gật đầu. Lúc này hắn mới ra hiệu hai đứa có thể động thủ.
Tần Duệ Kỳ, Lôi Duệ Lân thực ăn ý, Tần Duệ Kỳ bốc một tờ thăm trong thùng cột vải đỏ, Lôi Duệ Lân thì bốc sáu cái thăm trong thùng cột vải lam. <!-- 300x250 3 --> (adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({}); Tần Miễn mở thăm xong, đọc: “Trần Hữu Dư, nhà, căn số ba dãy thứ nhất phía tây Ruộng đất, mẫu số năm dãy thứ nhất phía đông, mẫu số một dãy thứ hai phía nam… và mẫu số chín dãy thứ nhất phía đông.”
Mọi người đều nhìn Trần Hữu Dư với ánh mắt hâm mộ, sáu khối ruộng hầu như nằm ở dãy thứ nhất thứ hai, gần ao hồ, sau này tưới tiêu rất tiện.
Trần Hữu Dư cũng vui mừng lắm, cười ha ha “Đa tạ hai vị tiểu công tử.”
Những người còn lại đều cảm thấy hai vị công tử nhà Huyện lệnh đại nhân phúc trạch thâm hậu, bèo nhao nhao nhờ vả Tần Duệ Kỳ, Lôi Duệ Lân bốc thăm giúp họ. Tần Duệ Kỳ, Lôi Duệ Lân hăng hái tràn trề giúp cho mười mấy người, vị trí nhà cửa ruộng đất quả thật đều không tệ. Nhưng hai tiểu gia hỏa hết hứng thú rất nhanh, nói lời xin lỗi rồi chạy biến. Vì thu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-chi-mien-vi-ky-nam/1568967/chuong-206.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.