Du nhiên điền cư, dãy nhà chính, lầu một, phòng chủ nhân, giá nến bốn góc cháy sáng cả đêm. Tại tiếng gà gáy vang lần thứ nhất, Lôi Thiết liền thức dậy, nghiêng đầu nhìn Tần Miễn nằm cạnh, đối phương há miệng ngáy khò khò, ngủ mê say, một cánh tay còn thò ra ngoài chăn.
Lôi Thiết khẽ nghiêng người, nhẹ nhàng đặt cánh tay hắn về lại trong chăn, chăm chú nhìn gương mặt ngủ của đối phương hồi lâu, cúi đầu hôn lên cánh môi hồng nhuận đang hé mở. Người trong giấc ngủ mơ bị quấy nhiễu, liếm liếm môi, tiếp tục ngủ ngáy. Đầu lưỡi Lôi Thiết nhân cơ hội luồn vào, nhẹ nhàng khuấy đảo khoang miệng mà không phát ra âm thanh nào, nhận được sự đáp trả theo bản năng của đối phương, lại hôn càng nhẹ càng sâu.
“Ưm… A Thiết…” Mặt thiếu niên bị nghẹn đến đỏ lên, thở cũng dồn dập, lơ mơ lầm bầm một câu.
Nghe được tên mình, ôn nhu như nước trong mắt Lôi Thiết như muốn trào ra ngoài, thỏa mãn buông tha, liếm đi vệt nước dính trên khoé miệng hắn, vỗ nhẹ lưng hắn.
Tần Miễn trong mộng lầm bầm hai tiếng, ngủ thật say. <!-- 300x250 3 --> (adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({}); Lôi Thiết quay đầu nhìn phía trong của giường lò, hai tiểu gia hỏa cũng kề vai say sưa ngủ, không hề nhúc nhích.
Bên ngoài ánh ban mai đã hé lộ, y im hơi lặng tiếng mặc quần áo vào, rời giường, tu luyện nửa canh giờ rồi trở lại phòng, một lớn hai nhỏ vẫn còn ngủ.
Lát sau, mí mắt Tần Miễn rung rung, mơ mơ màng màng mở mắt ra, thấy nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-chi-mien-vi-ky-nam/1568894/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.