Vài hạ nhân mặc áo bông màu xám, đội mũ trùm đầu cũng xám nhanh nhẹn khuân từng sọt rau củ chuyển lên xe đẩy.
Nhất Điểm Bạch nằm sấp cạnh xe, hai móng vuốt gẩy gẩy một quả cà chua xem như quả cầu chơi.
“Là cô nương nhà nào vậy?” Tần Miễn thuận tay cầm một quả cà chua vừa to vừa đỏ trong chiếc sọt gần mình, đưa cho Lôi Xuân Đào.
“Cám ơn Đại tẩu.” Lôi Xuân Đào mặt bị đông lạnh đỏ bừng, nhận lấy cà chua, vì lạnh quá nên rút khăn tay ra bao lấy nó “Là nhị nha đầu nhà Tú Lan thẩm, tên tiểu Ngọc.”
“Cùng thôn mình? Vậy cũng tốt.” Tần Miễn có chút bất ngờ, rất ít người ở thôn Thanh Sơn nguyện ý tìm dâu hoặc rể ngay trong thôn mình, chủ yếu là lo lắng lỡ như hai phu thê phát sinh mâu thuẫn, sẽ rất xấu hổ. <!-- 300x250 3 --> (adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({}); Khí trời ngày càng lạnh, lúc nói chuyện hà hơi ra khí thở chỉ kém không kết thành băng. Hai người họ đứng nói chuyện phiếm, Lôi Thiết đem mũ, khăn quàng cổ và bao tay lần lượt đeo cho Tần Miễn.
Lôi Xuân Đào nhìn mà thấy hâm mộ, nhịn không được ảo tưởng tướng công tương lai của mình cũng sẽ đối tốt với mình giống như Đại ca đối với Đại tẩu vậy.
“Tính tình tiểu Ngọc rất tốt, làm Tứ tẩu ta thì không còn gì bằng.” Khoé mắt Lôi Xuân Đào thoáng hiện vẻ dí dỏm “Bốn cô nương do nương đề cập Tứ ca đều không nguyện ý, hôm nay bà mối vừa đến nói, Tứ ca liền đồng ý.”
Từ khi Lôi Hướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-chi-mien-vi-ky-nam/1568886/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.