Cá vớt lên từ hồ nước nhỏ nhất cũng hơn một cân, lớn nhất chừng ba bốn cân. Đưa một phần đến Song Hưởng lâu, Song Hưởng lâu lập tức đẩy ra toàn ngư yến, lại lôi cuốn vô số thực khách ùn ùn kéo đến.
Nhiều thôn dân cho rằng cá nhà Tần Miễn tốt, muốn mua một ít ướp muối chuẩn bị ăn Tết. Tần Miễn quyết định lấy hai trăm con bán cho các thôn dân, còn lại ngoài lưu trữ để nhà mình ăn dần, thì tiếp tục cung ứng cho Song Hưởng lâu.
Khiến Tần Miễn, Lôi Thiết bất ngờ là gần như mỗi hộ nhà trong thôn đều đến mua cá, đại đa số là mua một con, chỉ có vài nhà mua nhiều. Từ miệng Phúc thúc biết được, rất nhiều thôn dân cho rằng mua đồ nhà bọn hắn có thể lây dính may mắn của bọn hắn, Tần Miễn nghe mà buồn cười không thôi.
Cá trong nhà béo tốt như thế, Tần Miễn đương nhiên sẽ không bạc đãi chính mình, thay đổi các phương pháp chế biến cá, cá chép, cá trích, cá trắm cỏ, hấp, kho tàu, chiên dấm đường, nấu canh… Hắn và Lôi Thiết ăn cá liên tục mấy ngày.
Ngày nào trong Du nhiên điền cư cũng tản ra hương thơm mê người, Chu Nhị Hảo và tức phụ chỉ cách bọn hắn một bức tường ngày ba bữa đều chảy nước miếng theo, nhưng cũng chỉ có thể tiếp tục hâm mộ ghen tị. <!-- 300x250 3 --> (adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({}); Buổi sáng hôm nay, Tần Miễn, Lôi Thiết ở trong lều ấm quan sát tình hình sinh trưởng của rau củ. Nhờ Tần Miễn cung cấp ý tưởng, Phúc thúc, Toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-chi-mien-vi-ky-nam/1568881/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.