Sau khi tên khu chế biến trở thành ‘Khu chế biến Nhất Tuyến Thiên đường’, miến và rượu do khu chế biến sản xuất đều mang theo biểu tượng (logo) ‘ánh trăng khuyết’. Biểu tượng là do Tần Miễn tự mình vẽ, trên túi đóng gói miến đều có in hình này và bốn chữ ‘Nhất Tuyến Thiên đường’. Tần Miễn còn ký kết hiệp ước với một nhà làm đồ gốm, đặt một mẻ vò rượu khắc biểu tượng và tên nhãn hiệu.
Mận chín muồi trễ hơn đào mật, Tần Miễn làm quả mận thành mận sấy khô và mứt mận, một phần đặt trong không gian lưu trữ chờ đến mùa thu đông ăn, còn lại đều đưa đến Song Hưởng lâu. Không ít khách nhân thích vị trong ngọt có chút chua của mận sấy khô và mứt mận, mỗi lần đến Song Hưởng lâu dùng bữa, đều sẽ mua về một ít cho người nhà.
Song Hưởng lâu dù là món ăn, hoa quả hay mứt quả, hương vị đều ngon hơn những nơi khác. Các khách nhân của Song Hưởng lâu sớm đã biết rõ điều này. Ngay cả các đối thủ cạnh tranh với Song Hưởng lâu cũng sẽ mua lượng lớn rồi bán lại trao tay. Bất kể ra sao, Tần Miễn, Lôi Thiết đều kiếm được tiền.
Theo việc nâng cao sản lượng của xưởng miến, nhu cầu cung ứng cho Song Hưởng lâu dư dả. Tần Miễn lại dứt khoát mở rộng sản xuất, cho bán ra miến khoai lang và miến khoai tây với giá một trăm văn một cân. Không chỉ thế, giống như mì sợi, hắn còn nghiên cứu ra sợi miến màu xanh, đỏ và tím, đều giá một trăm năm mươi văn tiền một cân.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-chi-mien-vi-ky-nam/1568874/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.