“Được.” Tần Miễn cũng rất tò mò ‘phấn cầu’ sẽ nở ra dạng hoa kỳ lạ gì, hứng thú đồng ý “Đi thôi, ta dẫn huynh tham quan không gian, bên trong còn có rất nhiều thứ ta mang từ thế giới khác đến.”
Không gian quá lớn, hai người chỉ đi dạo chung quanh vùng phụ cận, dự tính hôm nào sẽ mang ngựa vào đi thăm thú nơi xa hơn.
Trở lại tứ hợp viện, Lôi Thiết lắng nghe Tần Miễn giới thiệu đây là máy may cầm tay, đó là bia, mì ăn liền, còn có quần áo vận động, giầy thể thao… Ánh mắt chứa ý cười thoả mãn, tuy không dễ nhận ra, song loại phản ứng vui vẻ này cứ bao quanh khí tức toàn thân y.
Còn Tần Miễn thì chưa phát hiện trên mặt mình vẫn luôn treo nụ cười tươi rói.
“Xem, đây chính là gia vị lẩu chính tông.” Hắn rút ra một túi đóng gói trong một thùng giấy, giống như hiến vật quý “Giữa trưa chúng ta dùng gói này nấu lẩu.” <!-- 300x250 3 --> (adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({}); “Được.”
Cuối cùng, khi cả hai từ không gian đi ra đều vác theo hai cái rổ đầy ắp. Trong hai rổ của Tần Miễn là rau củ tươi ngon và quà vặt linh ***. Khí hậu trong không gian không chia mùa, các loại rau củ đều là loại ở ngoài không có vào mùa này.
Hai rổ của Lôi Thiết đựng hoa quả, đào mật đỏ rói, táo hồng, còn có hai chùm nho tím, từng quả căng mọng, sáng bóng mê người.
Lôi Thiết dời hai đôn gỗ ra cạnh giếng ngồi rửa hoa quả cùng rau củ. Tần Miễn ngồi trên một đôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-chi-mien-vi-ky-nam/1568842/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.