Mở tiệm cũng không phải chuyện đơn giản, trước khi khai trương cần trang hoàng cửa hàng, tu bổ bếp, tăng thêm thiết bị, vật tư các loại, mời nhân viên, tuyên truyền quảng cáo.
Ngành ăn uống chú trọng hợp vệ sinh, nên về việc trang hoàng cửa tiệm Tần Miễn không đầu tư nhiều, chỉ thuê người lau chùi sạch sẽ đỉnh mái, vách tường, nền nhà. Vách tường để trống nhìn không mỹ quan, hắn bảo Lôi Thiết chẻ mảnh trúc, mảnh gỗ sắp xếp thành hình cố định trên các vách tường, có thể xem là một vẻ đặc sắc. Bàn ghế đều mua mới, khách khứa đến ăn nhìn thấy cũng thoải mái.
Ngoài ra Tần Miễn đi mua một máy cán mì sợi lớn. Máy cán mì do tiệm gỗ Phú Quý làm thiết kế đặc sắc hơn cái của Tần Miễn, bề ngoài mài vô cùng nhẵn bóng, có hoa văn, bán ra không tệ. Thời điểm máy cán mì lên ngôi, các tiệm đồ gỗ khác của trấn trên đều phải nhập hàng từ nơi này.
Sau khi trời tối đen, Tần Miễn, Lôi Thiết không ngủ ngay mà thắp đèn ngồi trên giường bàn bạc.
“Ngươi chưa nói bán cái gì.” Lôi Thiết dựa lưng lên tấm chăn bông. <!-- 300x250 3 --> (adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({}); Tần Miễn ngẩng đầu cười, mi mục lộ ra sự tự tin “Thời tiết lạnh đương nhiên phải ăn món nóng hổi. Món ta muốn bán là ‘Malatang(1)’ và ‘Lẩu’.” Hắn thấy may vô cùng là thế giới này chưa có người nào nghĩ ra đồ ăn cũng có thể nhúng để ăn.
Hắn giải thích tỉ mỉ cho Lôi Thiết thế nào là lẩu và Malatang “Nói ngắn gọn là cho rau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-chi-mien-vi-ky-nam/1568804/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.