Bàn tay làm cho hắn tiếp cận tử vong kia lại tiến lại gần cái cổ của hắn lần thứ hai.
Mặt vóc dáng nhỏ nhất thời tràn đầy sợ hãi, thân thể không nhịn được run rẩy, đôi môi run rẩy khép mở, cuối cùng giống như hạ quyết tâm nào đó dứt khoát nhắm mắt chờ chết.
Diên Thiệu Bách thấy thế lên tiếng, “Chờ đã, cho hắn xem đoạn video.”
Tông Tần giả dạng bộ dáng bỗng nhiên tỉnh ngộ, lấy ra bản điện tử đưa ra một đoạn video, trong hình là một vị nữ tử xinh đẹp khéo léo đang đứng tại cổng trường đón trẻ con, tuổi của nàng không lớn lắn, sắc mặt hơi vàng, dưới vành mắt hơi sưng, thoạt nhìn vô cùng tiều tụy. Bé gái kia cũng rất nhỏ, da dẻ rất trắng, khuôn mặt đỏ bừng, nhưng vô cùng hưng phấn cùng nữ nhân nói cái gì đó, trên mặt nữ nhân đó lộ ra một nụ cười từ ái.
Vóc dáng nhỏ nghe thấy âm thanh quen thuộc, vội mở mắt, lại nhìn đến video trong hình, cả người liền vô cùng thống khổ, hắn nỗ lực thu nhỏ chính mình, vô cùng thống hận sự bất lực của chính mình.
“Đứa nhỏ rất đáng yêu.” Tông Tần khẽ mỉm cười, nhưng nụ cười này trong mắt của vóc dáng nhỏ còn đáng sợ hơn gấp trăm lần so với ác ma, “Lẽ nào không muốn cùng người nhà đoàn tụ?”
Nam nhân cúi đầu không nói tiếng nào, hai tay nắm chặt quyền hiện lên thống khổ cùng phẫn nộ.
Tông Tần nhìn dáng vẻ đó của hắn liền cười nhạo trong lòng, nhìn không lọt bộ dáng mềm yếu vô năng của hắn. Việc này nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-chi-luyen-thach-gia/762970/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.