Mạc Hoài Song cười đến có chút ngốc tiếp nhận chúc mừng của Lương Ngu, trong lòng lặng lẽ quyết định chờ đến khi khả nghiệm xong liền đi đánh mặt Cổ Kiếm. Trị số trên màn hình vẫn hướng lên trên, Lương Ngu lại tiếp tục nhìn chằm chằm con số, tiếp tục không ngừng mà kêu cố lên. Mạc Hoài Song xoa xoa mũi, trong lòng đã không còn sốt sắng như trước, hắn là một người dễ dàng thỏa mãn, sau khi đạt được giá trị hắn mong muốn, những cái khác trong mắt hắn chỉ là thêm vào, có bao nhiêu đều rất tốt. Chỉ là hình ảnh con số thêm vào cuối cùng này lại khiến cho người ta có chút hoảng sợ. Lương Ngu thật không dám tin tưởng không ngừng dụi dụi mắt, sau khi nhiều lần xác nhận con số trên màn ảnh – 60001, là, là, vượt cấp! Này, này, đây là một nhân vật kế sau Nguyên Quân Đường có thể chế tạo thạch giáp vượt cấp, là thiên chi kiêu tử chân chính. Lương Ngu có chút thần kinh mà tiến lên sờ sờ mặt Mạc Hoài Song, muốn xác nhận một chút vị thiên này có thực sự tồn tại hay không, đồng thời cũng xác nhận xem vị thiên tài này có phải là bạn tốt của mình hay không, hắn có một loại cảm giác hôn mê như có một đĩa bánh chay bỗng dưng rơi từ trên trời xuống, lại vừa vặn đáp trúng mình. Mạc Hoài Song liếc mắt nhìn Diên Thiệu Bách, rất có trinh tiết né tránh Lương Ngu phi lễ, đùa giỡn, vừa nãy nhất thời không cẩn thận bị ôm thì thôi, bị sờ mặt này là tuyệt đối không thể, vợ trước mặt hắn sao lại có thể biểu hiện mình không giữ trinh tiết a. Diên Thiệu Bách không biết gì về những suy nghĩ não bổ của Mạc Hoài Song, sau khi sửng sốt một lúc bưởi trị số 60001 này liền nhanh chóng điều chỉnh máy kiểm tra tiến hành kiểm tra phòng ngự. Một vệt sáng bắn về hướng Diên Thiệu Bách, hắn liền chuẩn xác giơ khiên đỡ lên, trị số trên máy kiểm tra nhanh chóng bay lên. Giờ khắc này,Lương Ngu đã hoàn toàn quên phiền muộn vì bị Mạc Hoài Song không cho sờ, con mắt lần thứ hai tìm đến màn hình, người cũng không kiềm chế nổi mà khẽ nhảy lên. Khiến cho hắn có chút thất vọng chính là, lần này con số trên màn ảnh sau khi nhảy qua số năm liền dừng lại ở mức 5312, điều này nói rõ nếu công kích vượt quá trị số này sẽ tạo thành thương tổn với thạch giáp. Kỳ thực nếu như bình thường, con số này xuất hiện trên thạch giáp thông thường đã khiến cho vô số người xem trọng, chỉ là trước trị số công kích trước đó, con số phòng ngự cấp 5.3 này có chút không đáng chú ý. Diên Thiệu Bách điều khiển thạch giáp về lại thành trạng thái nguyên hạt rồi đưa cho Mạc Hoài Song, trên mặt còn mang theo vui mừng cùng kiêu ngạo, “Ngươi sáng tạo một trường phái hoàn toàn mới, chúc mừng.” “Đúng vậy, mười chín tuổi, trường phái hoàn toàn mới, Nguyên Quân Đường còn kém xa ngươi, người nhất định sẽ cùng An Lạc lưu tên muôn đời.” Lương Ngu gầm gầm gừ gừ ở một bên phụ họa, thuận tiện giẫm đạp Nguyên Quân Đường. Diên Thiệu Bách khẽ mỉm cười không có phản bác. Mạc Hoài Song có chút hoảng hốt tiếp nhận nguyên hạt, nói thật hắn đới với “Trường phái mới” này không có khái niệm thực tế gì, hiện tại điều có ý nghĩa trong đầu hắn chính là, “Ta muốn khiêu chiến Cổ Kiếm!” Lương Ngu nhất thời vò đầu bứt tai, những nguyên tắc về khiêu chiến này hắn biết, chỉ là… Hắn suy nghĩ một chút cuối cùng vẫn khuyên nhủ, “Song Song, ta cảm thấy vẫn là từ từ một chút, Cổ Kiếm chính là cấp sáu a, ai biết được có hậu chiêu gì không.” Lương Ngu nói song rồi liếc nhìn con số 60001, dù là thạch giáp cấp năm, quả thực rất cao, nhưng nếu như dùng con số này khiêu chiến cấp sáu, còn có chút không nắm chắc. “Thực sự.” Mạc Hoài Song gật gù, cũng cho rằng vẫn là lên cấp 6.5 thì an toàn hơn. Muốn lên cấp 6.5 nhất định phải có bút 6.5, Mạc Hoài Song hiện tại nghèo rớt mùng tơi, chỉ có thể đánh chủ ý lên thạch giáp. Hắn kéo Diên Thiệu Bách ra phía sau, nói, “Thiệu Bách, giúp ta bán thạch giáp đi.” “30 triệu, bán cho Cửu Bác.” “Hơi nhiều a.” Thạch giáp cấp sáu cũng chỉ có 25 triệu. “Không nhiều, đối với bất kỳ chiến sĩ nào, thạch giáp vượt cấp là thứ chỉ có thể gặp không thể cầu.” Mạc Hoài Song xoa xoa mũi, con mắt hơi chuyển động, “Trong đoàn chúng ta có bao nhiêu chiến sĩ?” Diên Thiệu Bách nhìn hắn như vậy, cũng biết hắn đang có ý đồ gì, “Cấp năm ba ngàn, cấp sáu tám trăm, cường độ thân thể đến cấp bảy nhưng khổ nỗi không có thạch giáp đồng cấp không thể thăng cấp là sáu mươi.” Cho nên trực tiếp nói luôn thị trường tương lai. Mạc Hoài Song giơ ngón tay đếm đếm một chút, cười đùa nói, “Có ta ở đây, thực lực đoàn chúng ta có thể tăng lên một đoạn lớn, việc này ngươi định cảm ơn ta như thế nào?” Nói xong ánh mắt chuyển đến vị trí dưới rốn ba tấc của Diên Thiệu Bách, đánh chủ ý gì, kẻ ngu si đều có thể nhìn ra. Diên Thiệu Bách nhìn chằm chằm Mạc Hoài Song, mấy tháng này tiếp xúc, nếu như nói hắn không biết chút chủ ý này trong lòng Mạc Hoài Song, vậy vị trí đoàn trưởng này của hắn có thể nhường cho người khác rồi. Mạc Hoài Song bị nhìn chăm chú có chút sợ hãi, không tự chủ được nuốt một ngụm nước miếng, trong lòng không khỏi tính toán, muốn lùi lại một chút. Đại mỹ nhân Diên Thiệu Bách này thực sự làm cho người ta vừa yêu vừa hận, giá trị vũ lực cao như vậy, khiến cho hắn muốn bá vương ngạnh thượng cung cũng không có cửa, trái lại còn phải thường xuyên đề phòng bị đẩy ngã hái hoa. Hắn hiện tại rất nhớ đến rượu trên Trái Đất, ngươi nói xem nếu như cho Diên Thiệu Bách uống một chút, chờ đến khi hắn say chếnh choáng bất tỉnh, hắn liền có thể thừa cơ mà tiến rới, gạo nấu thành cơm, làm gì còn chuyện như bây giờ sầu gần chết. Ngay tại thời điểm Mạc Hoài Song suy nghĩ lung tung, Diên Thiệu Bách chậm rãi mở miệng, “Nếu ngươi nói là đoàn chúng ta, đương nhiên không cần cảm ơn.” Mạc Hoài Song nghẹn lời, trong lòng không nhịn được khen ngợi da mặt dày Diên Thiệu Bách một chút, chẳng trách có thể làm đoàn trưởng! “Đúng rồi, thù lao lần trước nhắc đến ngươi định khi nào thực hiện?” Diên Thiệu Bách có chút tùy ý nói. Mạc Hoài Song vừa nghe, sắc mặt nghiêm nghị, làm bộ nhìn xuống đồng hồ, “Thời gian không còn sớm, ta phải về, Lương Ngu còn đang chờ ta.” Diên Thiệu Bách vô cùng rộng lượng cười nhạt, làm tư thế xin mời, giống như thường ngày đem người đưa đến ký túc xá. Ngày thứ hai, 30 triệu Diên Thiệu Bách đáp ứng liền được gửi đến, Mạc Hoài Song không chần chờ liền mua bút luyện thạch 6.5 về. Lần này thăng cấp giống như cấp sáu, sau khi ý chí của máu độc giác thú mới đẩu còn cuồng bạo, sau đó nhàn nhã giống như du lịch đi du lịch trong kinh mạch đến khi hoàn toàn biến mất. Đưa tới cùng với 30 triệu chính là tư liệu về cuộc đời của Cổ Kiếm, sau khi Mạc Hoài Song xem xong, xoa xoa mũi, lần thứ hai tập trung vào nghiên cứu thay đổi thạch giáp, thạch giáp vượt cấp quá làm người khác chú ý, giết gà không cần dùng đến dao mổ trâu. Hai tháng sau, sau khi Cổ Kiếm lại bước vào phòng học gọi tên Mạc Hoài Song muốn hắn trả lời câu hỏi, Mạc Hoài Song liền trấn định mở miệng, “Cổ lão sư, dựa theo quy tắc của học viện, ta muốn khiêu chiến ngươi.” Cổ Kiếm sững sờ, trên mặt không khỏi lộ vẻ trào phúng, “Bằng vào ngươi?” Hắn thừa nhận Mạc Hoài Song có thiên phú, nhưng một người một tháng trước ngay cả nguồn năng lượng cũng không biết một chữ nào hiện tại muốn khiêu chiến cấp sáu như hắn, quả thực chỉ là trò cười thiên hạ. Đối với trào phúng của Cổ Kiếm, dáng người Mạc Hoài Song thẳng tắp, biểu hiện trấn định đã trải qua mưa gió, “Đúng, bằng vào ta.” Tiếng nói của hắn rất bình tĩnh, nhưng tất cả mọi người trong này đều có thể cảm nhận được niềm tin tất thắng bên trong, không bừa bãi nắm chắc phần thắng. Toàn bộ lớp nhất thời trở nên huyên náo, làm người lớp sáu này, dù cho ở trên phương diện có chút khiếm khuyết, nhưng tâm tư lại không đơn giản, từ khi Cổ Kiếm lần đầu tiên nhằm vào Mạc Hoài Song, liền biết được hắn muốn dùng thủ đoạn đuổi học Mạc Hoài Song. Trong lớp có mấy người xem thường thân phận của Mạc Hoài Song, nhưng lúc này trong mắt cũng không khỏi mang theo chút kính phục. Người này đúng là sẽ ở thời cơ thích hợp mà đập nồi dìm thuyền liều chết đến cùng, dựa vào thái độ của Cổ Kiếm, chắc chắn hắn sẽ không học được chương trình học trong năm. Ngược lại, đều là bị đuổi học, không bằng lợi dụng quy tắc của học viện tiến hành khiêu chiến. Đối với danh tiếng thi thất bại mà bị đuổi học, trẻ người kích động mà khiêu chiến lão sư chung quy vẫn khá hơn một chút. Dù sao quan hệ giữa học sinh và lão sư ở Minh Giáp không giống như môn phái truyền thừa được người khác thừa nhận, công khai khiêu chiến lão sư học viện, ở thế giới này cường giả vi tôn này sẽ không ai đứng ở góc độ đạo đức mà chỉ trích hắn. Hơn nữa, coi như có thua, bất quá chỉ bị nói tài nghệ không bằng người, học sinh bại bởi lão sư thật sự không tính là mất mặt. Mạc Hoài Song đúng là rất có mưu kế. Có suy nghĩ như vậy không riêng gì bạn học của Mạc Hoài Song, liền ngay cả Mạc Khúc Ngang lúc nhận được tin tức này cũng cười gằn có cùng suy nghĩ như vậy, biết bên nặng bên nhẹ, ra tay quyết đoán, hắn đúng là đã coi thường “đệ đệ thật” này của hắn. Có thể bằng vào sự sủng ái của lão già đối với hắn, loại hành vi hoang đường này cuối cùng cũng chỉ bị quát một tiếng “hồ đồ” mà thôi. Bất quá việc này Mạc Khúc Ngang đúng là đã nghĩ oan cho phụ thân hắn, sau khi Mạc Cát Hội biết được Mạc Hoài Song làm cái gì liền nổi trận lôi đình, sắc mặt tái xanh. Dưới góc độ của Mạc Cát Hội, cái tên lính đánh thuê điếc không sợ súng này hoàn toàn đánh vào mặt của Mạc gia, là giẫm vào điểm mấu chốt của Mạc Cát Hội. Sau trận chiến này, tất cả nhân sĩ thượng tầng đều sẽ ở trong bóng tối cười nhạo Mạc gia không có gia giáo, không tôn sư trọng đạo, do vậy, hai người con trai gái của hắn cũng sẽ bị xem thường. Nghĩ tới đây trong lòng Mạc Cát Hội vạn phần thống hận mình nhất thời hồ đồ nổi nên chủ ý cho người đóng vai Mạc Hoài Song, nếu như là Mạc Hoài Song chân chính, tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện khiến hắn lúng túng như vậy. Nghĩ đến hài tử hắn chỉ tình cờ đi nhìn một chút nhưng vẫn vô cùng quấn quýt hắn, Mạc Cát Hội càng thêm hối hận. Xem thái độ của Linh Linh hiện tại, căn bản cũng không có ý muốn đuổi tận giết tuyệt, đúng là hắn lấy lòng tiểu nhân làm chuyện hồ đồ này. Hiện tại thì tốt rồi, bê tảng đá đập chân mình, có nỗi khổ không thể nói được. Lính đánh thuê, lính đánh thuê, hắn nên sớm nghĩ đây là những người giết người không chớp mắt, hung đồ không có cách nào ngăn cản được, người có tâm lý bình thường không bao giờ đi làm cái ngành nghề nguy hiểm kia. Sau khi Mạc Cát Hội sâu sắc cảm nhận được không thể để hắn không biết kiêng dè làm càn nữa, hắn muốn cho tên lính đánh thuê coi trời bằng vung kia biết được thân phận hiện tại của mình! Mạc Hoài Song gác chân, lấy thịt thú thầm thì từ trong hộp ra, ném lên không trung, há mồm đón lấy, nghĩ đến ngày mai có thể đem Cổ Kiếm đạp dưới chân đồng thời nghiền ép một cái, trong lòng hắn cực kì sung sướng, hơn nửa năm này, hắn thực sự chịu đủ đám người này rồi. Hiện tại có thực lực một bước lên trời, hắn đương nhiên phải thể hiện một chút, Mạc Hoài Song hắn đương nhiên không phải ai cũng có thể bắt nạt được. “Có việc?” Sau khi Mạc Hoài Song thấy máy liên lạc của mình có tín hiệu liền ấn nhận, nhìn thấy người liên lạc là Mạc Cát Hội, ngữ điệu nhàn nhạt. “Lính đánh thuê, ngươi là đang đùa với lửa.” Mạc Cát Hội lạnh lùng nói qua điện thoại: “Ngươi sẽ vì cái này trả giá thật lớn.” “Ta không cảm thấy vậy, ” Mạc Hoài Song cười nhạt, “Ta đã sớm nói, ta có nguyên tắc làm việc của mình. Xem ra thành chủ còn chưa đủ thông suốt, nghe không hiểu ý tứ của ta.” Mạc Hoài Song căn bản không để ý đến sự phẫn nộ của Mạc Hoài Song, trong lời nói còn không quên kích thích hắn, ám chỉ hắn ngu dốt, “Nếu không giẫm vào điểm mấu chốt của ta, mọi người đương nhiên bình an vô sự. Đương nhiên, hiện tại ngươi biết việc này cũng không tính là muộn.” Khóe miệng Mạc Hoài Song nhẹ nhàng nhếch lên, “Ta rất đáng giá, một chút kia chỉ là phí diễn xuất thôi. Các thứ khác, chỉ sợ ngươi, không, trả, nổi.” Mạc Cát Hội tức giận trực tiếp cúp điện thoại, sát ý trong lòng càng sâu, người không còn nghe lời, liền không còn giá trị sống tiếp. Mạc Hoài Song liếc nhìn máy liên lạc đã phát ra âm thành đô đô, nhún vai một cái, có thực lực chính là vô cùng tốt, nói chuyện đều kiên cường gấp trăm lần! Hắn cũng không nhận ra chọc Mạc Cát Hội có gì đặc biệt, người này muốn giết mình cũng không phải lần một lần hai, thêm một lần này nữa cũng không sao. Lại nói, lão bà hắn cũng không phải là ngồi không. Mạc Hoài Song nghĩ, liền nhìn về phía Diên Thiệu Bách đang cưng chiều mình, eo nhỏ nhất thời ưỡn lên,có lão bà làm chỗ dựa, sợ cái gì! Hết chương 31 Tác giả có lời muốn nói: Tác giả: ngươi có thấy Tiểu Ngu đang muốn sờ Song Song không? Diên Thiệu Bách: nhìn thấy. Tác giả: (≧▽≦)/, ghen sao? Diên Thiệu Bách ( mặt khinh bỉ): hai tiểu thụ cùng nhau, có thể làm được cái gì?!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]