Nhìn thấy bộ dạng vô dụng kia của Lương Ngu, xét thấy hắn là người đầu tiên ôm thiện ý tiếp cận mình từ khi hắn nhập học, Mạc Hoài Song cưỡng chế nóng nảy từ nội tâm, tận lực ôn tồn, “Ta cũng không biết hắn là ai, làm sao biết được mẹ hắn ở đâu?”
Ánh mắt Lương Ngu sáng lên, mang theo ý tứ tự biên tự diễn mà lẩm bẩm, “Ta biết người chán ghét Nguyên Quân Đường đều là người tốt mà.”
Mạc Hoài Song dở khóc dở cười, cũng không biết vị thiếu gia thoạt nhìn không dính bịu trần này từ đâu cho ra kết luận kì lạ như vậy.
“Song Song, ngươi thực sự cùng tên rác rưởi Cẩm Mục kia chung ký túc xá sao?” Cái tên Song Song này nghe rất hay.
“Ừm.”
“Như vậy a.” Trên mặt Lương Ngu lộ ra đồng tình, “Không bằng ngươi đến ở chỗ ta đi, cha ta đem một cái ký túc xá đều bao hết, một mình ta rất cô đơn.”
Đối với đề nghị này của Lương Ngu, Mạc Hoài Song không có từ chối, đương nhiên hắn cũng không có tư cách từ chối, “Việc này thực sự cảm ơn ngươi, vậy ta liền đi nói với hậu cần một chút.”
“Không cần đi, chuyện như vậy còn phải đi hậu cần nói a.” Lương Ngu có chút không để ý lắm.
Mạc Hoài Song nở nụ cười không giải thích gì, hướng về phía hậu cần đi đến, tâm tình nóng nảy lúc nãy nhất thời khá hơn nhiều.
Lương Ngu mặc dù trong miệng nói không cần, nhưng vẫn cùng Mạc Hoài Song đến bộ hầu cần.
Nhân viên công tác thấy Mạc Hoài Song tự mình tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-chi-luyen-thach-gia/762953/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.