“Chúng ta là lính đánh thuê, không phải cường đạo.” Diên Thiệu Bách tâm tình giống như tốt lắm, “Đương nhiên sẽ đem ngươi trở về an toàn.”
Tay Mạc Hoài Song vừa mới buông ra không khỏi nắm chặt lại, hắn giống như đã làm một chuyện ngu xuẩn!
Chính là đã làm rồi, hắn cũng chỉ có thể ngẩng đầu đi tiếp, trên đời này cũng không có thuốc hối hận.
Lại bước tiếp bước chân đã tạm dừng, Mạc Hoài Song thẳng người bước ra khỏi cửa.
Ngay tại thời điểm hắn chuẩn bị bước chân khỏi cửa, thanh âm của Diên Thiệu Bách truyền đến từ phía sau.
“Quên nói, người bị ngươi đá gãy tay kia là Cư thiếu, một tên phế vật. Bất quá ca ca hắn là đội trưởng dong binh đoàn đứng thứ mười “ Hắc Duệ”, thực lực cấp bảy.”
Bước chân của Mạc Hoài Song dừng lại, không cần quay đầu lại cũng biết được biểu tình hiện tại của hắn, hắn cũng có thể theo thanh âm của Diên Thiệu Bách nghe ra trêu đùa ác liệt của hắn.
“Cũng không biết ngươi muốn ra khỏi cửa của “Cửu Bác”…”
Diên Thiệu Bách còn chưa nói hết liền ngừng lại, Mạc Hoài Song nghiến răng nghiến lợi, đem một chân khác cũng bước ra khỏi cửa.
Sau khi nhận được ánh mắt của Diên Thiệu Bách, Vu Thấu theo sau đi ra ngoài, dựa theo ý của đội trưởng mà phụ trách các hạng công việc của Mạc Hoài Song.
Sau khi Mạc Hoài Song đi rồi, trung niêm nam tử tóc húi cua nhìn khóe mắt của đội trưởng vẫn là ý cười không đổi, ánh mắt toát ra một tia lo âu.
“Đội trưởng, người này chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-chi-luyen-thach-gia/762939/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.