Nghi vấn này làm cho Mạc Hoài Song càng thêm khó hiểu, nhưng hiện tại cũng không có khả năng có được đáp án, cũng chỉ có thể tạm thời buông xuống, tạm thời gác lại để về sau có thực lực thì lại tra xét đến tận cùng.
Ô Hàng cũng không có chú ý đến dị thường trong nháy mắt của Mạc Hoài Song, vẫn như cũ thổi phồng vĩ đại của thành chủ.
Mạc Hoài Song cố gắng sử dụng ngôn ngữ thông dụng sứt sẹo của mình trao đổi cùng hắn, hắn kiếp trước chính là học ngôn ngữ học, mà bản thân hắn cũng được coi là học sinh có thiên phú, dưới tình huống có thể nghe có thể nhìn được, muốn học tập ngôn ngữ thông dụng cũng không quá khó khăn.
Mạc Hoài Song vừa nghe tin tức hiểu biết về thế giới này, vừa mở miệng cùng Ô Hàng trao đổi, nói chuyện gần ba giờ, Mạc Hoài Song đã có thể thuần thục mở miệng nói một ít ngôn ngữ thông dụng ngắn gọn.
Theo màn đêm buông xuống, không có bùn đất cùng cây cối làm cho nhiệt độ không khí thẳng tắp giảm xuống, chênh lệch với ban ngày ít nhất cũng phải hai mươi độ làm cho Mạc Hoài Song nhanh chóng phát run.
Ô Hàng thấy thế liền lên tầng đem một cái thảm lông xuống.
Mạc Hoài Song cảm ơn xong liền trực tiếp quấn vào người, mùi da lông tanh hôi cùng cái mũi rất nhạy làm cho hắn nhất thời nín thở ngửa đầu.
Làm nam nhân, Mạc Hoài Song tự cảm thấy mình không phải rất thích sạch sẽ, nhưng bẩn đến mức này, thực sự làm cho người ta khó có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-chi-luyen-thach-gia/762936/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.