Ba ngày sau đó, bầu trời không ngừng có “điểu nhân” bay qua bay lại, trong Ưng tộc khắp nơi đều là thú nhân Lang Tộc, bọn hắn chỉ có thể bay trên trời. Lúc này đây, xác thực là đại nạn của Ưng tộc, việc cả tộc phải đi tụ nạn như vậy, trước giờ chưa từng gặp qua.
Cho dù việc này bất chợt xảy ra, nhưng dưới sự chỉ huy của Y Ân, mọi thứ đều dần ổn định.
Trên quảng trường có rất nhiều giống cái thú nhân đang vội vàng “Đẩy nhanh tốc độ”, dùng kim làm bằng xương thú may các miếng da thú lại để làm lều. Trong những giống cái này có vài người là Ưng tộc, khi bọn họ nghe được phòng ở là do Giang Tiều nghĩ ra đều giật mình. Mà Giang Tiều không ghi thù chuyện ngày xưa, cũng làm cho những người này cảm thấy hổ thẹn, lúc trước bọn hắn đã từng tán thành việc đuổi Tiều đi……
Giống đực được phân thành hai bộ phân, một bộ phận vẫn phụ trách săn bắn, dù sao mỗi ngày lượng đồ ăn tiêu hao gia tăng lên không ít. Một bộ phận thú nhân khác thì đi chặt gỗ để dựng lều.
” Phải bỏ muối vào thịt á?”
Một giống cái cố hết sức ôm một cái bồn lớn thịt đi tới gần Giang Tiều, vốn hắn đối với một giống đực phụ trách nấu cơm còn có chút không phục, nhưng sau khi thấy được sự lợi hại của Tiều thì mới cam tâm đi phụ giúp.
” Ân.”
Giang Tiều nhàn nhạt gật đầu, cũng không nhiều lời, bản thân hắn không phải người lạnh nhạt, nhưng chỉ đối với người biết điều mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-chi-ky-su-tieu-thu-nhan-nhat-gan-tim-cong/1580084/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.