Đợi tới khi Giang Tiều phát hiện sắc mặt Y Ân không tốt, trong lòng không khỏi nói hỏng bét, hắn vừa mới đáp ứng cách Lôi xa một chút…
Nhưng mà ai bảo hắn lại gặp trúng cái tên kẹo da trâu này, dính rắn chắc tới nỗi nghĩ cũng đừng nghĩ cứ đơn giản mà vùng thoát khỏi. Sáng sớm, Lôi đã xoay quanh hắn nói chuyện đông tây, bất tri bất giác liền buông lỏng cảnh giác.
Thực là một bữa cơm nuốt không trôi, Giang Tiều vội vàng hấp mấy ngụm liền đứng lên: “Các ngươi cứ tiếp tục ăn, ta ra chợ.”
Nói xong, cũng không đợi phản ứng của hai người còn lại trên bàn, trực tiếp chạy ra ngoài.
“Tối hôm qua ngủ không ngon nha!”
Giang Tiều đi mất, Lôi nói chuyện cũng thẳng thắn hơn nhiều, khó mà thấy được một Y Ân bị ám ảnh như trước mắt, có chút hả hê mà nói.
“…”
Y Ân không nói, bây giờ hắn không có tâm trạng nói chuyện với Lôi. Phản ứng của Giang Tiều làm cho hắn buồn bực, lúc ở bên cạnh Lôi thì thoải mái còn lúc ở bên cạnh mình thì lại giống như rất sợ hãi?
“Hắn đã không xác định được tâm ý của bản thân, ngươi còn như vậy chỉ dọa hắn cách xa ngươi hơn.”
Lôi ăn ngay nói thật, Giang Tiều là loại Y Ân nói cái gì thì nghe cái đấy, làm cái gì cũng sợ y tức giận, không cảm thấy là rất không bình thường à?
“Hai người các ngươi, cho tới bây giờ vẫn chưa có địa vị ngang hàng. Tên Giang Tiều kia như quả dưa chuột ngốc nghếch, đơn độc chỉ biết bối rối mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-chi-ky-su-tieu-thu-nhan-nhat-gan-tim-cong/1580060/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.