Trong khoảng thời gian ngắn, tất cả mọi người đều chú ý tới trận náo động này, lại chỉ có thể trơ mắt nhìn, ai cũng không có bất kỳ biện pháp nào.
Đúng lúc này Giang Tiều ngược lại quên đi sợ hãi, ánh mắt giằng ở trên người Y Ân, chỉ hy vọng có thể nhìn thêm nhiều hơn chút nữa. Con người thật sự là loài sinh vật rất kỳ quái, đương lúc ý thức tỉnh ngộ một chút trong cốt tủy ngươi, thì ngay đến cái chết cũng không còn sợ hãi.
” Giang Tiều–”
Không biết có phải hay không là ảo giác trước khi chết, hắn thấy Y Ân miệng giật giật, giống như gọi tên của hắn. Trong nội tâm không khỏi dâng lên cảm giác thỏa mãn, đây lần đầu tiên Y Ân gọi tên mình.
Như là động tác chậm hết đi, hắn thấy Y Ân giơ tay lên, vật nào đó hướng tới chỗ mình bay tới, trên không trung mang theo vù vù tiếng gió.
” Đông!”
Một đao xương thú trực tiếp cắm ở trước mặt Giang Tiều, vừa vặn ngăn đường đi của Tháp Tháp, cùng lúc hắc báo đi đến, đem Giang Tiều ôm qua một bên.
Báo săn nâng lên chân trước, không lưu tình chút nào mà đập con nhện một phát. ( =]]] trả thù cho vợ)
” Đừng —”
Tiếng kêu đinh tai nhức óc vì sợ hãi của Kiệt vang lên làm báo săn ngừng động tác nhưng vẫn đề phòng nhìn chằm chằm nó.
Kiệt chạy hai ba bước tới, bất chấp nguy hiểm, rất nhanh đem Tháp Tháp để lên tay, sợ Y Ân cứ như vậy đập bẹp chết nó.
Tháp Tháp giãy dụa muốn tẩu thoát, cũng may không có làm ra hành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-chi-ky-su-tieu-thu-nhan-nhat-gan-tim-cong/1580044/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.