Ngày hôm sau, thời điểm đa phần các thú nhân đi ra ngoài săn bắn, Cát Nhĩ cùng Giang Tiều lén lút vượt qua “Toà nhà hình tháp”, qua mắt thú nhân canh gác.
“. . . . . .” Giang Tiều thấy Cát Nhĩ đi đến tường thực vật bên cạnh, thuần thục khom người ở nơi đó đào vài cái, một cái động không lớn không nhỏ hiện ra trước mặt cả hai. Hình dạng này cũng không khác lỗ chó lắm.
“Không có biện pháp, dây này vô cùng cứng, ta phải vất vả lắm mới đào được lỗ nhỏ này.” Cát Nhĩ nhún nhún vai, không chú tâm giải thích lắm, đối với hắn có thể đi qua là tốt rồi. Khi nói chuyện, hắn dẫn đầu chui ra ngoài. Giang Tiều bất đắc dĩ, y cũng chưa hành động, cũng may điều hắn sợ là mấy cái cây kia động đậy kéo lại không có xảy ra. Nói thật ra thì, Giang Tiều từ nhỏ là một bạn nhỏ thành thật, khoan tường chui qua xưa giờ cũng chưa từng làm, không nghĩ tới đến dị giới lại được thử một phen.
“Thật tốt. . . . . .” theo trong “lỗ chó” đi ra, lọt vào tầm mắt chính là một rừng cây, phỏng chừng hiện tại là mùa thu, từng tảng lớn lá cây màu đỏ nhiều vô biên, từ xa nhìn lại giống như ngọn lửa đang bùng cháy. Trên mặt đất rơi xuống một tầng lá rụng thật dày, ánh mặt trời xuyên thấu qua khe hở chiếu trên mặt đất, hiện ra một tầng màu vàng thản nhiên, đặt mình trong trong đó tựa như tiến nhập vào thế giới tươi đẹp, đi lên so với thảm mềm hạng nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-chi-ky-su-tieu-thu-nhan-nhat-gan-tim-cong/1580034/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.